Đứng dưới sơn nhai, Hạn Bạt toàn thân mặc đồ trắng lành lạnh nhìn một kẻ mặc giáp đen phía đối diện, khí vụ màu vàng tuyệt không thể che dấu đặc trưng nữ tính trên người, đáng tiếc là, dù thân thể mỹ diệu thế nào cũng không thể che dấu khuôn mặt khủng bố kia. 
Đầu ả trụi thùi lụi, không hề có một sợi tóc, đôi mắt vầng trăng nhìn qua cũng được, đáng tiếc con ngươi tuyền một màu đỏ, một vết sẹo dài chạy dọc hai bên má, không biết là tu luyện sai lầm hay vết thương cũ, trong miệng còn thè ra hai chiếc răng nanh đáng sợ, khiến người không rét mà run. Tử tế nhìn kỹ, thì ra trên thân thể yểu điệu kia còn bị vô số lân phiến bọc lấy. 
Người mang giáp đen không hề khách khí chọc vào chỗ đau của ả: "nghe nói Nữ Bạt vốn là thượng cổ thiên nữ, vì sao lại biến thành xấu xí thế này? Hay là xấu đẹp cũng không biết?" 
Nữ Bạt tức giận hét lớn: "tên tặc nhân kia! Dám mở miệng đả thương người! chờ ta bắt được sẽ xé ngươi làm trăm mảnh!" 
"Nói suông thì có tác dụng gì?" người giáp đen không khỏi cười lạnh nói: "bây giờ ngươi có thực lực đó không?" 
"Ngươi là đồng bọn với Phi Liêm?", Nữ Bạt thấy đối phương không hề sợ hãi, cũng bình tĩnh lại mở miệng hỏi một câu, âm thanh khó nghe xem ra cũng hợp với diện mạo. 
"Tùy ngươi lý giải, có điều ngươi lập tức sẽ chết", người giáp đen nói lời này chém đinh chặt sắt, không có nửa phần thương lượng. 
Nếu là bình thường, Nữ Bạt đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vi-tru-vuong-chi-ngao-khieu-phong-than/1580954/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.