Trương Tử Tinh chưa bao giờ nghe qua Tụ Lôi Bình, tên như ý nghĩa, hẳn là một loại dụng cụ có thể thu thập một lượng lớn lôi điện? Chẳng lẽ thời đại này đã có trình độ khoa học kỹ thuật cao tới như vậy sao? Không thể nào! Vậy nó là cái gì....
"Nó là một kiện pháp bảo a! Tiểu tặc, ngươi không phải ngay cả Tụ Lôi Bình cũng không biết chứ? Ha ha! Xem ra cũng có thứ ngươi không biết gì nha!" Đặng Thiền Ngọc dường như vì bản thân có thể làm khó Trương Tử Tinh mà cảm thấy hưng phấn lạ thường.
"Biết thì nói là biết, không biết nói là không biết, xin tiểu thư chỉ dạy!" Trương Tử Tinh cũng không có tâm tình cùng Đặng Thiền Ngọc đôi co, hắn mơ hồ ý thức được Tụ Lôi Bình này đối với kế hoạch của hắn có vai trò cực kỳ trọng yếu.
"Ta từng nghe sư tôn nói qua, Tụ Lôi Bình có thể chứa hàng vạn hàng nghìn thiên lôi, nhưng bản thân lại không có lực công kích, chỉ có thể dùng để chế tác âm lôi hoặc phù chú."
Ánh mắt Trương Tử Tinh sáng lên, hắn cần chính là cái công dụng lớn nhất của Tụ Lôi Bình -"tụ lôi", cho nên có thể công kích hay không, căn bản không quan trọng, mở miệng hỏi:" tiểu thư có thể có loại pháp bảo này không?"
"Ta nào có vật này? Tụ Lôi Bình tác dụng không lớn, luyện chế lại không dễ, bởi vậy cũng không thấy nhiều." Trương Tử Tinh nghe vậy nhất thời cảm thấy thất vọng, nhưng câu tiếp theo của Đặng Thiền Ngọc lại làm hắn dấy lên hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vi-tru-vuong-chi-ngao-khieu-phong-than/1580890/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.