Sầm Niệm không thể hình dung cụ thể cảm xúc của mình lúc này là cái gì, giống như lễ hội pháo hoa lộng lẫy đang nở rộ trong long.
Cô còn chưa dịu lại Úc Tiện đã mở miệng: “Chị biết tại sao lại là ba cái chìa khóa không?”
“Tại sao?” Sầm Niệm hỏi.
“Ba điều ước, chị muốn ước gì em đều sẽ giúp chị hoàn thành.” Úc Tiện cong môi cười rồi lập tức nói thêm: “Nhưng phải ở trong phạm vi năng lực của em, chứ mấy cái hái sao hái trăng thì em không làm được.”
Sầm Niệm không khỏi bật cười, “Chị sẽ không bảo em hái sao hái trăng đâu, nhưng ba điều ước này chị sẽ nhận, sau này chắc chắn sẽ có chỗ dung.”
Úc Tiện cười tủm tỉm hỏi: “Em làm tốt không chị?”
“Hả?” Sầm Niệm khó hiểu.
“Không có gì thưởng cho em à?” Úc Tiện hỏi đầy mong chờ.
Sầm Niệm cách xa cậu trong nháy mắt, thật lâu sau mới cười với cậu: “Phần thưởng của em là trái cây đã cắt xong, nhớ ăn hết đó.”
Úc Tiện nhìn trái cây lắc đầu: “Không đủ, không đủ!”
“Cơm tối làm món em thích.” Sầm Niệm cười bổ sung.
“Vẫn chưa đủ!” Úc Tiện tiếp tục lắc đầu.
Sầm Niệm cười nhẹ nhìn cậu: “Vậy em nói xem em muốn thưởng gì?”
Úc Tiện không nói gì, sau đó chỉ chỉ về phía phòng ngủ rồi hỏi với vẻ mặt chờ mong: “Em có thể ở trong đó không?”
“Vậy chị có thể dung một điều ước để ước em không bao giờ vào phòng chị được không?” Sầm Niệm hỏi.
Úc Tiện: “….”
Nhìn thấy vẻ mặt chịu đựng của Úc Tiện, Sầm Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vao-vong-tay-anh/1078055/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.