*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sầm Niệm đã miễn dịch với Úc Tiện như vậy rồi, cô nhìn cậu bất đắc dĩ: “Cậu ngoan chỗ nào?”
“Chỗ nào em cũng ngoan.” Úc Tiện ngoan ngoãn trả lời.
Sầm Niệm khẽ “à” một tiếng, cô chẳng tin.
Nếu ngoan mà còn dám đăng Weibo nói những lời như thế à?
“Việc này để em xử lý đi.” Úc Tiện chủ động xin đi giết giặc.
Sầm Niệm ngẫm nghĩ: “Tin xấu của anh ta chắc cũng không ít, tùy tiện chọn một cái tung lên cũng đủ để anh ta phải cuống cuồng lên rồi.”
Úc Tiện cố ý nói: “Em còn tưởng chị sẽ luyến tiếc chứ.”
“Tại sao tôi phải luyến tiếc?” Sầm Niệm nhíu mày, “Cậu lại thử tôi?”
Tâm tư Úc Tiện bị nhìn thấu nhưng cũng không hề xấu hổ chút nào, “Em chỉ lo chị còn vương vấn tình cũ thôi?”
Sầm Niệm giật mình: “Tình cũ cái gì?”
Úc Tiện thở dài nhẹ nhõm không thể nhận ra: “Không có là tốt rồi.”
Nói chuyện này xong Úc Tiện lại nhìn về phía Sầm Niệm như oán trách: “Chị không theo dõi Weibo em lại đúng không?”
“Hình như không.” Bình thường Sầm Niệm không hay vào Weibo nên cũng theo dõi ít người.
“Fans đều đang cười nhạo em, nói em theo dõi chị nhưng chị không theo dõi lại.” Úc Tiện bực mình, “Có phải chị cố ý không.”
Sầm Niệm hơi buồn cười nhìn cậu: “Nếu tôi theo dõi cậu lại thì chẳng phải làm cho họ có đề tài để bàn tán à?”
“Em mặc kệ, sao chị có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vao-vong-tay-anh/1078046/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.