Lúc này Sầm Niệm cũng nhìn thấy cách ăn mặc hôm nay của Úc Tiện khác với thường ngày, đội mũ nồi tăng thêm phần nổi bật, thậm chí còn đẹp đẽ và điển trai hơn.
Cô đoán là vì hôm nay Sầm Niệm ra sân bay, dù sao thì các minh tinh đều luôn bận tâm đến việc ăn mặc khi ra sân bay.
“Hôm nay cậu như vậy rất tuấn tú.” Sầm Niệm khen không chút keo kiệt nào.
Bỗng dưng hai tai Úc Tiện đỏ lên, cậu kéo hành lý chạy về: “Chờ em thu xếp hành lý xong lại đến tìm chị!”
Sầm Niệm cong môi cười rồi lập tức đóng cửa đi tới phòng bếp.
Cô lấy trái cây mua ngày hôm qua ra, bắt đầu cắt trái cây chờ Úc Tiện đến ăn.
Một lúc sau chuông cửa vang lên.
Sầm Niệm mở cửa, chỉ thấy Úc Tiện thần thần bí bí giấu quà tặng ở sau lưng.
“Chị có muốn đoán xem em mua cái gì không?” Úc Tiện vừa đi vào vừa hỏi.
Sầm Niệm híp mắt cười: “Không đoán, dù sao lát nữa cậu cũng sẽ lấy ra cho tôi thôi.”
Úc Tiện bất mãn mím khóe môi: “Chị cố ý.”
“Ăn trái cây không?” Sầm Niệm đưa nĩa trái cây, “Tôi vừa mới cắt.”
Vừa thấy đây là chuẩn bị cho mình Úc Tiện lập tức ăn một miếng: “Ngọt lắm.”
Sầm Niệm để cả dĩa trái cây trước mặt Úc Tiện, chỉ vào cái túi không tính là lớn lắm đoán: “Là mấy thứ trang sức linh tinh à?’
Cái tay cầm nĩa của Úc Tiện dừng lại một chút, cậu ảo não nhìn Sầm Niệm: “Sao chị đoán đúng hay thế.”
Sầm Niệm dở khóc dở cười: “Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vao-vong-tay-anh/1078029/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.