Sầm Niệm sững sờ một lúc, nhìn thấy cái đầu rối tung của cậu đột nhiên lại không muốn từ chối.
Cô đưa tay ra nhẹ nhàng chỉnh lại, mái tóc của Úc Tiện rất mềm mại, thật khiến người ta hâm mộ.
“Được rồi.” Sầm Niệm giúp đỡ mà không bị phân tâm.
Trái lại trái tim Úc Tiện đập thình thích vì sự tiếp cận của Sầm Niệm, hàng lông mi dài chớp chớp dường như không muốn việc này kết thúc nhanh như vậy.
Sầm Niệm thấy Úc Tiện ngẩng đầu, giá trị nhan sắc vượt trội làm cô hoa mắt: “Lúc trước vì sao cậu lại tiến vào giới giải trí?”
Cậu chủ nhà Quân Diệu không lo ăn mặc, hình như không có lý do gì muốn vào giới giải trí mới đúng.
“Lúc ấy còn nhỏ, chỉ nghĩ muốn cách xa anh trai một chút.” Úc Tiện cũng không giấu diếm gì, nói ra tình hình thực tế.
Sầm Niệm khẽ cười: “Hiện tại cậu cũng không lớn mà.”
Úc Tiện hơi nhíu mày, cảm thấy không đúng lắm: “Chị cảm thấy em rất nhỏ à?”
Sầm Niệm gật đầu: “Tất nhiên rồi.”
“Không phải chị cũng chỉ lớn hơn em có ba tuổi thôi à.” Úc Tiện bất mãn than thở, “Không hề có sự chênh lệch gì hết.”
Nhìn thấy Úc Tiện như vậy làm Sầm Niệm thiếu chút nữa là muốn xoa đầu cậu rồi, may mắn lý trí đã làm cho cô tỉnh táo lại, mà thang máy cũng đã tới tầng có phòng của hai người.
“Ba tuổi cũng là chênh lệch.” Cô cười bước ra khỏi thang máy.
Úc Tiện buồn bực nhìn bóng dáng Sầm Niệm, nhưng cũng không lập tức rời đi mà lên tiếng hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vao-vong-tay-anh/1078024/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.