Mà Dương Lỗi khi, khi dời khỏi nhà họ Lâm lên xe về nhà, liền luôn mỉm cười không ngớt. Anh nhớ đến hình bóng cô gái cầm trên tay ly trà sữa, miệng luôn luôn phụng phịu nói điều gì đó với người bên cạnh ở sân bay. Hay kể cả là cô gái nhỏ bé, kéo lê chiếc va li thật nặng phụng phịu làm nũng với anh họ của mình. Tất cả anh đều ghi nhớ. Anh từng nhớ ba mẹ nói cô ấy hơn anh những sáu tuổi. Vậy cô ấy chắc chắn đã quên mất tuổi thật của mình. Bởi nếu để nhìn người phụ nữ vừa rồi, không ai đoán rằng cô đã hai mươi tám tuổi, thậm chí đứng cùng anh chẳng có khác biệt nào mấy.
Ông bà Dương ngồi phía sau nhìn thấy con trai mình nở nụ cười, cũng hiểu được anh đã ngầm chấp nhận cô gái này, nhưng bản thân họ cũng lo lắng cho sự nghiệp của con trai mình. Bởi anh làm trong ngành giải trí. Chỉ cần một chút cũng có thể khiến anh gặp khó khăn trong công việc rồi. Chỉ mong người phụ nữ có thể biết điều, không phá hoại tương lai của con trai họ.
Vài ngày sau, Lâm Duy chủ yếu chỉ đi đến Lâm thị giải quyết tất cả mọi vấn đề còn tồn đọng của tổng công ty, công ty con phía Thanh Hà đã được cô điều hành ổn định. Không hề liên quan gì đến phần nguồn vốn ở công ty tổng. Hoàn toàn hoạt động riêng biệt như một công ty độc lập.
Còn Dương Lỗi trong thời gian nghỉ ngơi này chì dành thời gian lựa chọn thêm phim mới và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vao-tinh-yeu/2974044/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.