Thiên thoáng lặng người vì câu nói của Phong, anh không ngạc nhiên vì sao anh Cả biết chuyện của anh và người cũ. Chẳng qua chuyện anh để ý Nhiên lại bị vạch trần chỉ trong một vài câu nói khiến anh cảm thấy lòng tự tôn của mình bị giảm xuống nặng nề. Người dám dùng giọng điệu kênh kiệu này để nói chuyện với anh, quả thật trên đời này không có được đến bao nhiêu người...
Thiên bước sang bên cạnh vài bước, cách xa tầm tay của Phong. Anh nhìn Phong đang cười nhạo đứng bên cạnh, giọng anh càng lúc càng trầm xuống.
- Anh Cả, bốn chữ "cô bé nhà tôi" anh nói ra có phải quá sớm hay không?
Phong nhướn nhẹ chân mày, không trả lời câu hỏi của Thiên. Thiên tiếp tục nói:
- Anh Cả, tôi biết anh không ưa gì tôi, và tôi cũng giống như anh vậy thôi. Nhưng tôi vẫn phải nói trước với anh, anh và Nhiên không hợp. Tôi không cần biết xuất phát điểm của anh là tình cảm hay là vì tôi... tôi chỉ thấy anh và cô ấy không thể nào, nếu được anh đừng làm khổ Nhiên. Cô gái còn trẻ, không kháng lại được sự dụ dỗ của anh.
Phong hơi mím môi, câu chữ phun ra lạnh như tờ:
- Tôi không hợp sẽ tốt hơn là chú không hợp, chuyện riêng của tôi, chú tốt nhất đừng xen vào.
Nhìn thấy Phong muốn đi, Thiên lạnh mặt nói cố thêm một câu cảnh cáo:
- Phong, tôi thừa nhận tôi để ý Nhiên vì cô ấy rất giống với cô gái tôi từng yêu. Mà những gì tôi đã để ý, dù tôi không có được tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vao-long-cau-chu/226116/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.