Kể từ sau cái hôm bà Tư Phụng rời đi, cu Bắp nhất quyết đi theo Nhiên, một bước cũng không rời. Đến cả Phong mặt lạnh dọa nạt quát tháo mà thằng bé cũng không buông tay khỏi người Nhiên. Nhiên nhìn cu cậu sợ đến run rẩy, mặt mày cắt không còn giọt máu mà tay vẫn bám chặt vào áo Nhiên, cô nhịn không được đau lòng mà đồng ý cho cậu bé đi theo cô trong thời gian này. Theo cô nghĩ, chắc có lẽ cu Bắp sợ bị bỏ rơi nên mới nhất nhất nghe theo lời của bà Tư Phụng. Dù sao thì cũng là một đứa trẻ, mà cu cậu lại ngoan ngoãn nghe lời như vậy, Nhiên cũng không nỡ làm đau lòng bé con.
Ông chủ Thượng cũng hết cách với con trai út, ông vốn đang khổ sở lắm về chuyện của mấy bà vợ, lúc này cũng không còn tâm trí đâu mà giải quyết chuyện này của cu Bắp. Giờ lại thấy con trai bám Nhiên như vậy, ông có bàn qua với ông nội Lục, trước cứ để cu Bắp theo Nhiên một vài tuần, sau đó ông sẽ để cho cu Bắp đến ở với ông nội Lục. Nhóc Bắp là giọt máu của ông và Thanh Nga, lại là đứa trẻ mà Thu Phụng hết lòng chăm bẫm... ông không muốn để con trai ông phải chịu khổ thêm nữa. Ở luôn với Nhiên thì sẽ không, nhưng ông cũng không đủ sự tự tin để giao thằng bé cho bà Cả hay là bà Hai nuôi dưỡng. Để cu Bắp cho ông nội Lục chăm sóc là sự lựa chọn hợp lý hợp tình nhất trong thời điểm này.
Cũng bởi vì cu Bắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vao-long-cau-chu/1066323/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.