Lão Mai gãi đầu, một bộ xấu hổ.
Chính lão cũng cao tuổi rồi, thế mà bị thiếu gia mới19 tuổi nói ngây thơ... Chuyện này thật là có chút...
Nhưng trong lòng Lão Mai cũng hoàn toàn cảm giác được, bản thân lão cùng thiếu gia mà so sánh, quả là... Có chút ngây thơ?
Mấy năm trước, chính lão cũng không cảm giác gì. Mặc dù có đôi khi thấy công tử nhà mình có chút thần bí, võ lực cao cường mà lại không công khai ra ngoài. Luôn tỏ ra là một vị công tử ca chơi bời lêu lổng.
Hơn nữa thường xuyên chơi trò mất tích. Một lần biến mất có khi hơn mấy tháng mới xuất hiện.
Hắn biết công tử nhà mình tuyệt không bình thường. Nhưng cũng chỉ thế thôi.
Nhưng, từ một năm trước, công tử sau một lần biến mất trở về, từ đó cũng chưa từng biến mất qua.
Nhưng lấy võ giả trực giác của lão, có thể nhận ra công tử bị trọng thương. Hơn nữa, giống như một thân tu vi toàn bộ bay hơi. Những thương thế đó, bất cư lúc nào cũng đều uy hiếp tính mạng của hắn.
Nhưng có vẻ công tử cũng không thèm để ý, mỗi ngày vẫn một bộ dáng vẻ chơi bời lêu lổng, chỉ là, ngẫu nhiên vào đêm khuya, lão có đôi khi từ đằng xa nhìn công tử ngồi một mình một chỗ, không khí thê lương cùng cô độc kia, thỉnh thoảng trong mắt bộc phát u lãnh quang mang ...v
Tất cả cho lão biết, trong lòng công tử, tuyệt đối có một bí mật lớn.
Đến tột cùng chuyện gì xảy ra, Lão Mai cũng không dám hỏi. Hắn biết dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-thi-chi-ton/1650904/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.