Ngay sau đó, một tên hộ vệ tiến lên, nói thầm mấy câu bên tai thanh niên áo lam.
Mắt hắn đột nhiên sáng lên, ngẩng đầu nhìn Vân Dương, mỉm cười, nói: “Bản công tử còn tưởng... Ha ha, hóa ra cũng không phải hạng người vô danh. Vân công tử, ngưỡng mộ đã lâu.”
Vân Dương lộ ra một tia ngoài ý muốn: “Ách?”
Thanh niên áo lam tựa như hết thảy đều là nắm trong tay, trầm chậm nói: “Thiên Ngoại Tiêu Dao Hầu công tử, Thiên Đường thành đại danh đỉnh đỉnh a... Ha ha, nếu Vân công tử có thân phận như thế, như vậy, tiền cược lần này, bản công tử cũng không cần lo lắng.”
Con ngươi Vân Dương co rụt lại: “Ngươi điều tra ta?”
“Không nên nói điều tra nặng như vậy, bất quá, biết người biết ta, bách chiến bách thắng.” Thanh niên mặc áo lam nói: “Không biết Vân tiểu hầu gia dùng cái gì để cược với ta đây?”
Vân Dương nhíu mày, lộ ra một bộ dáng vẻ do dự.
Khóe miệng Thanh niên mặc áo lam khẽ nhếch lên bao hàm một tia khinh thường , nói: “Nếu Vân công tử đã muốn cùng bản công tử đánh cược, không phải... Ngay cả tiền đặt cược cũng không bỏ ra được a?”
Vân Dương nhướng mày lên: “Chúng ta cược trăm vạn...”
Thanh niên mặc áo lam trào phúng cười một tiếng, ngắt lời Vân Dương, nói: “Mọi người đều là người trong giang hồ, vàng bạc với chúng ta mà nói chỉ là đồ vật thế tục, đem ra đánh cược không khỏi có chút không thích hợp a. Vân công tử vẫn là nên đổi mấy thứ khác.”
Hai tên thế gia công tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-thi-chi-ton/1650898/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.