Hai cái điều kiện này xem ra giống như cũng không khó, hơn nữa cũng xác thực không quá phận. Miêu Dạ Oanh nỗi lòng lo lắng cuối cùng buông xuống. Có như vậy rảnh rỗi mới hiếu kỳ quan sát trước mắt từ thiết can hóa thành đầu lâu. Nửa bên khô lâu nửa mặt người, hai sừng quanh co tóc đỏ xõa. Chỉ nhìn kia tồn lưu hé mở mặt mũi cũng có thể phát hiện đây là một vị phong thần tuấn lãng người, quỷ dị đỏ thắm hai tròng mắt bằng thêm mấy phần thần bí. Miêu Dạ Oanh thấp giọng nói:
Ta linh căn rất không tốt, thân thể sớm đã bị bí pháp thấu chi móc sạch. Một hồi trước, hoa lâu thượng tông quản sự cho chúng ta kiểm tra, nói là đời này đều khó mà đột phá tới luyện khí trung kỳ.
Đồ Sơn Quân thao túng đầu lâu biến làm 1 con tay gãy:
Để cho ta xem một chút.
Nói ngón tay rung động, để cho Miêu Dạ Oanh đưa tay ra cánh tay. Miêu Dạ Oanh thấp thỏm đưa tay ra, trơ mắt nhìn 1 con tay gãy cho nàng bắt mạch. Con này tay gãy cũng cùng tầm thường bàn tay rất bất đồng, ấm trắng như ngọc, xen lẫn màu nâu xanh tĩnh mạch, màu tím đen móng tay khắc rõ nàng căn bản xem không hiểu đường vân.
Ngũ linh căn, máu tươi thâm hụt, tuổi tác lớn, kinh mạch không đủ bền bỉ rộng rãi. . .
1 đạo đạo lạnh lùng nhưng lại quen thuộc từ ngữ ở bên tai vọng về, Miêu Dạ Oanh kinh ngạc nhưng ngồi xếp bằng trên mặt đất dùng bàn tay của mình chống đỡ sắp vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-tai-ton-hon-phien-ly-duong-chu-hon/5171146/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.