" Kaishan đâu rồi? "
Cô nhìn quanh nãy giờ mà vẫn không thấy cậu đâu, bèn hỏi Camlipha đang dùng khăn ẩm lau người cho cô. Cô bé nghe thấy câu hỏi thì phồng má phụng phịu như đang hờn dỗi.
" Buồn thật đó, mới tỉnh dậy mà người chị hỏi đầu tiên không phải là em mà là anh Kaishan sao? Em mới là người chăm sóc chị cả đêm đó nhaa "
Ellie nghe vậy thì cười bất lực trước sự đáng yêu của Camlipha, cô đưa tay xoa xoa đầu con bé rồi lại nhéo má nó, lạ thay cô bé không hề tức giận còn rất vui vẻ hưởng thụ.
" Cảm ơn em, em vất vả rồi "
" Không có đâu ạ, hừm nói thật thì nếu không có anh ấy em cũng phải bó tay thôi. Mà hiện tại anh ấy bị đưa đi lao động rồi "
Phải rồi ha, tuần trước là cô đi thay cậu còn tuần này là đến lượt cậu ấy rồi. Nhưng lời Camlipha nói có nghĩa là gì, tại sao không có Kaishan em ấy cũng bó tay, liệu khi ấy Kaishan đã làm gì sao, nên tính mạng của cô mới được bảo toàn. Nhìn ra được thắc mắc của cô, bé Camlipha nhún vai giải thích.
" Tối qua ấy, khi chị lên cơn sốt anh Kaishan đã không màng nguy hiểm, gạt bỏ lòng tự tôn của anh ấy mà hạ mình cầu xin mấy kẻ đó cứu lấy chị đó "
" À phải rồi, vì không thể cầu xin thành công, nên anh ấy chuyển sang uy hiếp chúng và đã thành công. Chị thấy sao? Ngầu lắm đúng không ạ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-tinh-yeu/3499607/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.