Không nhận được lời hồi đáp nào từ cậu, Ellie cũng không hỏi nữa. Cô tiếp tục vươn tay muốn kiểm tra vết thương cho Kaishan nhưng cậu lại phản kháng, tránh né cái chạm của Ellie. Cô ngước mắt lên nhìn cậu đăm chiêu, đôi lông mày hơi nhíu, bờ môi cũng mím lại như thể đang rất bất lực trước hành động giận hờn vô cớ của Kaishan. Hai người cứ im lặng như vậy, cho đến khi cậu dần mở mắt rồi lén quay đầu lại nhìn vì không còn thấy động tĩnh nữa, cậu cứ tưởng Ellie sẽ vì sự thờ ơ của cậu mà bỏ đi.
Nhưng không.
Cậu đã lầm, sự kiên trì của Ellie tốt hơn cậu nghĩ rất nhiều, khi cậu lén quay đầu sang đã bắt gặp ngay ánh mắt hờ hững bất lực đang nhìn chằm chằm vào cậu, khiến cậu một phen giật mình. Biết bản thân bại lộ không thể trốn tránh được nữa, Kaishan quyết định không giả vờ nữa mà ngồi thẳng dậy đối mặt với Ellie. Cậu còn chưa kịp mở lời thì đã bị cô cướp mắt thế thượng phong.
" Cậu như thế này là sao đây? "
Trước câu hỏi nghiêm túc của Ellie, Kaishan không hề tỏ ra nao núng, cậu nhìn thẳng vào mắt cô không trả lời mà hỏi ngược lại.
" Câu này tôi phải hỏi cậu đấy, cậu như vậy là sao hả?"
" Gì cơ? " - Ellie thắc mắc, tại sao câu này lại dành để hỏi cô trong khi cậu mới là người có vấn đề. Cô chẳng qua chỉ muốn kiểm tra lại giúp cậu một chút, chăm sóc người bị thương thì có vấn đề gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-tinh-yeu/3482686/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.