Dường như cảm nhận được cậu đang ngầm than oán mình, Ellie nhìn thẳng vào mắt cậu nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ thắc mắc.
" Sao thế? Đau lắm sao? "
Ôi trời đất! Cái vẻ đáng yêu này ai mà chịu nổi cơ chứ, một phát đã chạm trúng trái tim nhỏ đang đập thình thịch liên hồi của Kaishan.
Cậu chỉ biết cắn răng đảo ánh mắt sang nơi khác trấn tĩnh lại bản thân mình, liên tục thầm nhủ Ellie là quý tộc, dù cô có làm gì đi nữa thì cô vẫn cùng hạng với giới thượng lưu. Dù cô có tốt với cậu đến đâu cũng đều xuất phát từ lòng thương hại mà ra, căn bản hai người cách nhau quá xa đều không cùng một thế giới. Đáp lại cô là một câu trả lời lạnh tanh.
" Thôi đủ rồi, không cần trị thương nữa "
Nói xong cậu rời khỏi bàn tay cô, ngả mình xuống nền đá đã được trải một lớp rơm dầy ấm áp, nhắm mắt ra hiệu rằng bản thân muốn nghỉ ngơi, tốt nhất đừng nên làm phiền.
Ellie thấy vậy cũng đành thôi, cô cất gọn đồ vào hộp rồi đến cạnh những đứa trẻ ngồi phía đối diện xem xét vết thương cho từng người một.
Dáng vẻ ân cần, tỉ mỉ và quan tâm mọi người không phân biệt tầng lớp, không chê bai dè bỉu, không ngại lao động chân tay, đến cả váy vóc đắt điền mà ai cũng quý như ngọc cũng không tiếc mà xé đi để dễ hoạt động.
Thực rất khác xa với đám tiểu thư công tử đài các ngày ngày sống trong nhung lụa, ăn chơi hưởng lạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-tinh-yeu/3462208/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.