Cô ta cứ liên tục liến thoắng mà không hề biết bản thân thật sự ngu xuẩn tới mực nào khi thốt ra những lời nói đó, cô ta vẫn cứ mù quáng tin rằng sẽ khiến công tước động lòng thương. Nhưng không, sự thật trước mắt như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt cô ta trong đêm đông giá lạnh. Đáp lại cô ta chỉ là sự im lặng và cái nhìn kinh tởm, Ambershan không do dự mà dùng chân đá mạnh khiến Anna văng ra đập mạnh lưng vào bức tường phía sau.
" Người đâu! " - Ambershan lớn tiếng gọi, tiếng gọi của Ambershan rất to và đầy uy lực pha trộn sự tức giận đến tột cùng, tựa như một con mãnh thú mất kiểm soát gầm lên hoàn toàn xé toạc sự tĩnh lặng của màn đêm, cũng hoàn toàn dập nát hy vọng ảo tưởng của người hầu Anna.
Sau khi hiệu lệnh vang lên không lâu, cửa phòng bị hai binh lính hùng hổ mở toang - " Chúng tôi đã có mặt, xin ngài hãy giao phó! ".
Không khí ám muội, ánh đèn vàng lập lòe, chăn trên giường bị xáo trộn cùng quần áo rải rác trên mặt đất, cảnh tượng ngài công tước quần áo xộc xệch đang ở cùng một cô gái không mảnh vải che thân không ngừng sợ hãi cuộn mình trong góc tường khiến binh lính hơi sững người. Chưa kịp nắm bắt tình hình thì Ambershan lên tiếng ra lệnh.
" Lôi cô ta ra ngoài! "
Nhận được mệnh lệnh, binh lính ngay lập tức hành động vớ tạm lấy một tấm vải gần đó ném vào người Anna sau đó thô bạo mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-tinh-yeu/3462197/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.