Phải chịu một cú sốc quá lớn, công bước Ambershan cưỡi ngựa thờ thẫn trở về phủ. Dường như hắc mã của ông cũng đã nhận ra chủ nhân của nó có tâm sự, những cái móng ngựa kêu lộp cộp một cách chậm chạp khiến ông cảm thấy dường như thời gian đang trôi chậm lại, từng phút từng giây ông đều nhớ về những ký ức đẹp được ở cùng Soralia khi trước.
Những hình ảnh từ lúc được gặp gỡ cho đến lúc chia xa cứ thế lần lượt ùa về làm trái tim Ambershan như thắt lại, đau đớn cùng cực.
Những nhát kiếm, những mũi tên của kẻ địch ông phải nhận lấy trên chiến trường cũng chẳng là gì so với những nỗi đau này.
Ông thầm trách cứ ông trời tại sao lại mang đến cho ông hạnh phúc rồi lại cướp đi một cách tàn nhẫn như vậy.
Từ lúc ấy trở đi Ambershan như trở thành một con người khác, ông ngày ngày vùi mình vào công việc không màng tới sức khỏe chỉ để khiến bản thân quên đi nỗi đau đang dày vò ông mỗi đêm.
Nhưng việc này đối với ông thật sự quá khó, cứ mỗi lần màn đêm kéo đến bao phủ toàn bộ đế quốc cũng là lúc những giọt nước mắt bất lực của ông rơi xuống.
Để bức ép bản thân không nghĩ thêm nữa ông bắt đầu tìm tới hơi men, cứ như vậy ngày thì liều mạng với công việc đến đêm lại khóc lóc uống rượu khiến sức khỏe ông càng ngày càng đi xuống khiến quản gia, cận vệ cũng như người hầu đều rất lo lắng, nhất là các thương gia buôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-tinh-yeu/3462190/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.