Sau một hồi cấp cứu cuối cùng anh đèn trước phòng cấp cứu cũng đã tắt, Tần Tử Văn từ hàng ghế chờ đứng lên đi đến chỗ của bác sĩ, trong lời nói có phần vội vàng và lo lắng:"Cô ấy thế nào rồi?"
Trên mặt đầy nỗi lo lắng, người bác sĩ khẽ lắc đầu:"Cậu Tần, hiện tại thì tình trạng của bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch rồi. Nhưng cơ thể của bệnh nhân rất yếu, còn bị suy nhược trầm trọng, trên người lại xuất hiện rất nhiều vết tích của việc bạo hành, tôi e là tinh thần của bệnh nhân cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ. Nhưng bây giờ tôi vẫn chưa thể chuẩn đón chính xác vì phải chờ bệnh nhân tỉnh lại để kiểm tra xem thế nào. Nếu có bất kì dấu hiệu nào về vấn đề tâm lí thì tốt nhất nên có sự can thiệp của chuyên môn"
Lời của bác sĩ vừa dứt, lòng ngực Tần Tử Văn đã ầm ầm pháo nổ.
Vậy lời của Vương Tuấn Kiệt đều là thật!
Bước chân của Tần Tử Văn bỗng loạng choạng mà nhũn ra, lời nói vô cùng run rẫy:"Tôi biết rồi, bây giờ cô ấy có thể ra ngoài chưa?"
"Lát nữa y tá sẽ chuyển bệnh nhân về phòng hồi sức, cậu có thể vào thăm"
Tần Tử Văn gật đầu hiểu ý, sau đó bác sĩ cũng rời đi, mắt chăm chăm Tần Tử Văn hướng vào phòng cấp cứu, một lát sau Phương Tiểu Kiều được y tá đẩy ra.
Chuyển về phòng bệnh, Phương Tiểu Kiều trong bộ đồ bệnh nhân, mi mắt vẫn còn khép chặt, cô nằm trên giường bệnh.
Mấy tiếng đồng hồ đã trôi qua, nhưng Phương Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-hon-nhan/295535/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.