Miệng áp sát vào vành tai nhạy cảm của Đường Cảnh Nghi, Tần Tử Văn thì thầm:"Anh thoa thuốc cho em"
Nụ cười trên môi của Tần Tử Văn cứ thế nở rộ rồi dần trở nên lệch lạc.
Bế Đường Cảnh Nghi vào thẳng trong nhà vệ sinh, Tần Tử Văn đặt cô ngồi ngay ngắn trên bệ rửa tay, xoa lấy đầu cô anh dặn dò:"Ngồi đây đợi anh một lát, sàn nhà lạnh lắm đừng chạm chân xuống nhớ chưa?"
Đợi đến khi Đường Cảnh Nghi ngoan ngoãn gật đầu, Tần Tử Văn mới an tâm xoay người mà đi tìm thuốc. Một lát sau quay lại, Tần Tử Văn đã thấy Đường Cảnh Nghi tựa đầu vào tấm gương lớn trên bồn rửa tay mà ngủ thiếp đi.
Không phải khi nảy còn quyến rũ muốn anh làm cô sao? Mới đó đã ngủ trước rồi?
Tần Tử Văn cố gắn không phát ra tiếng động khẽ bước đến trước mặt Đường Cảnh Nghi, anh ngồi xổm xuống sàn, vén nhẹ chiếc váy của cô lên, tay dễ dàng cởi bỏ quần nhỏ trên người cô, anh nhẹ nhàng tách hai chân Đường Cảnh Nghi ra.
Cảm nhận có người đụng chạm vào trong cơ thể mình, Đường Cảnh Nghi chau mày, hai mắt mở to.
Thì ra là Tần Tử Văn!
Nhưng tư thế này có hơi ái muội thì phải? Tần Tử Văn lại đang chăm chú nhìn vào nơi tư mật của mình, tuy không phải là lần đầu nhưng vẫn có chút xấu hổ Đường Cảnh Nghi cắn chặt môi. Đưa tay che chắn nơi đó của mình lại.
Tần Tử Văn nhìn hành động của cô có vẻ không được vừa ý cho lắm, vươn tay gỡ từng ngón tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-hon-nhan/295526/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.