Cúi đầu, Tần Tử Văn vẫn cố giữ im lặng, anh thật không hiểu nỗi lòng mình đang nghĩ gì nữa. Chỉ là anh không muốn cô chủ động nhắc đến mà thôi.
Đường Cảnh Nghi đôi mắt đầy hi vọng chờ mãi vẫn không thấy Tần Tử Văn có ý định trả lời, kiên nhẫn ngồi nhìn anh xếp gọn từng lọ thuốc vào hộp sơ cứu vết thương, vừa lúc anh đứng lên xoay người bước tới hai bước chuẩn bị rời đi. Cô mới ý thức được rằng anh đang né tránh mà vội tiếp tục mở lời:"Tử Văn, anh vẫn chưa trả lời em"
Đôi tay xiết chặt hộp sơ cứu vết thương, ánh mắt rủ xuống bỗng cương nghị, tơ máu dần kéo đến bao phủ:"Chưa gì em đã nhắm đến đối tượng mới rồi sao?"
Đường Cảnh Nghi cười, cô thật không hiểu, trong đầu Tần Tử Văn anh chứa thứ gì trong ấy. Tại sao anh cứ luôn miệng bảo cô dụ dỗ đàn ông cơ chứ?
Chẳng lẽ chỉ vì một cái chạm của anh trai cô thôi sao? Như vậy có phải vô lí lắm không? Hơn nữa anh là người đề nghị trước, cô chỉ là thành toàn cho anh và giải thoát cho chính mình thôi, anh còn muốn sao nữa chứ?
"Tần Tử Văn, anh đã nghĩ em như thế rồi thì em cũng không thể nào quản được" .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cầu Sinh
2. Hôm Nay, Vợ Chồng Cậu Ba Bỏ Nhau Chưa?
3. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
4. Gặp Em Đúng Lúc
=====================================
"Còn việc li hôn cứ quyết thế đi, em sẽ lựa lời nói chuyện với người lớn"
"Choang"
Tần Tử Văn ném mạnh hộp sơ cứu vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-hon-nhan/278932/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.