Trái tim như bị ai xé toạt ra, hai mắt đỏ hoe Tần Tử Văn không kìm chế được nữa mà hét lớn:"Đường Cảnh Nghi"
Không còn giữ nổi được bình tĩnh, Tần Tử Văn nhanh chóng lao ra khỏi phòng, tay ấn giữ thang máy liên tục nhưng vẫn không thấy mở, quyết định xuống bộ mấy chục tầng, Tần Tử Văn hì hụt đứng cửa Tần thị hai tay chống ngang hông, anh thở không ngừng nhìn ngó xung quanh, vừa hay đúng lúc Vệ An từ cục cảnh sát lái xe về.
Tần Tử Văn lập tức mở cửa xe hét lớn với Vệ An:"Đường A, nhanh lên"
Vệ An tuy vẫn chưa định hình được chuyện gì nhưng nhìn nét mặt của Tần Tử Văn thì chắc chắn không phải là việc đơn giản, ngay lập tức nhấn ga mà phòng nhanh đến đường A. Ngồi trong xe lòng Tần Tử Văn thấp thỏm không yên anh liên tục nhìn vào điện thoại, nhưng máy định vị của Đường Cảnh Nghi vẫn mãi nằm yên ở một chỗ.
Cuối cùng mất khoảng hơn mười phút Tần Tử Văn cũng đến nơi. Nhanh chóng anh mở cửa xe đi xuống. Nhưng cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt anh chỉ là một chiếc xe đầy tan hoang vỡ vụn. Trái tim Tần Tử Văn dường như đã ngừng đập trong giây lát, hơi thở cực kì khó khăn anh đi đến kéo một người cảnh sát giọng rét run:"Người....Người ở trong xe...Sao rồi?"
Nhìn Tần Tử Văn, người cảnh sát chợt nhớ ra khuôn mặt của người con gái lúc nảy, thì ra là bà Tần:"Vợ cậu đã được đưa vào bệnh viện rồi. Còn người đàn ông đi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-hon-nhan/2049957/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.