Đỡ người Đường Cảnh Nghi ra, Tần Tử Văn dịu dàng lau đi hai hàng nước mắt đã nhòe của cô:"Em không có lỗi gì cả....Bây giờ muốn về hay đi vào trong giải thích"
"Muốn về" Đường Cảnh Nghi vùi đầu vào lòng ngực của Tần Tử Văn mè nheo làm nũng.
Môi bạc nhếch lên tạo thành một đường cong hoàn mĩ Tần Tử Văn vuốt vuốt dọc tấm lưng Đường Cảnh Nghi dịu giọng:"Vậy anh gọi xe"
......
Sau khi Tần Tử Văn lớn giọng với Phương Tiểu Kiều, rồi lại trước mặt cô ta ngang nhiên ôm ấp Đường Cảnh Nghi rời đi, cả người cô ta ngùn ngụt lửa hận, đại não tức điên mà điên cuồng đập phá đồ đạc, đầu tóc rối bù, hai mắt đỏ rực, cánh tay và bàn chân đều đang rỉ máu bởi vướng phải một số mảnh vỡ thủy tinh nằm la liệt dưới sàn, trượt dọc cơ thể xuống đất cô ta thất thần ngồi đó. Thì ra đây chính là cảm giác thất bại sao?
Cô ta không cam tâm, cô ta không tin một người từng yêu cô hơn tất cả như Tần Tử Văn lại có thể dễ dàng thay đổi nhanh chóng đến như thế.
Đúng vậy! Chắc chắn là Tần Tử Văn vẫn còn đang giận cô, anh chỉ là đang cố tình dùng Đường Cảnh Nghi ra làm lá chắn để khiêu khích cô vì đã bỏ anh lại mà thôi.
Người anh yêu trước sau chỉ có mình cô!
Một mình cô thôi!
Nhất định là như thế!
Phương Tiểu Kiều cô quay về rồi, thì Đường Cảnh Nghi bắt buộc phải rời đi.
Tần Tử Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-hon-nhan/2049930/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.