Nói liền một mạch xong xui nhưng thấy Tần Tử Văn vẫn nằm đó chăm chăm nhìn mình mà không có thêm một phản ứng nào khác, lòng khó hiểu Đường Cảnh Nghi cau mày:"Tử Văn, em không nói dối"
Môi cong nhẹ, Tần Tử Văn dũi thẳng cánh tay mình ra, người hơi nghiêng anh dùng tay còn lại vỗ vỗ vào cơ bắp của cánh tay kia:"Nào nằm xuống đây"
Đường Cảnh Nghi sửng người tự hỏi vậy là Tần Tử Văn có tin mình không? Tại sao anh không nói gì, không mắng cô, cũng chẳng nổi giận nhắc đến Phương Tiểu Kiều?
Thấy Đường Cảnh Nghi vẫn cúi đầu suy nghĩ Tần Tử Văn vươn ray xoa xoa cần cổ trắng ngần của cô kiên nhẫn:"Nghi Nghi nằm xuống đây"
Giật mình Đường Cảnh Nghi dũi thẳng cơ thể, đầu gối lên cánh tay của Tần Tử Văn, tay vòng qua eo anh:"Tử Văn...."
Tay giữ chặt người Đường Cảnh Nghi, môi chạm nhẹ lên vầng trán cô Tần Tử Văn nhỏ giọng:"Anh biết rồi, anh sẽ tìm người xử lí"
Môi cười hài lòng, Đường Cảnh Nghi vờ ngây ngốc hướng mắt lên nhìn chằm chằm Tần Tử Văn mà hỏi lại lần nữa:"Anh thật sự tin lời của em sao?"
Tay hơi xiết bã vai của Đường Cảnh Nghi, Tần Tử Văn kéo gần khoảng cách về chiều cao của cô và bản thân mình, đầu hơi cúi, môi anh chạm nhẹ lên môi cô:"Em là vợ anh"
Lòng vui đến độ không thể tả, Đường Cảnh Nghi thẹn thùng vùi đầu vào người của Tần Tử Văn.
Niềm vui vừa tan, trong đầu Đường Cảnh Nghi liền nhảy chữ, Phương Tiểu Kiều cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-hon-nhan/2049923/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.