Người tình cũ?
Mùi hương rẻ tiền?
Quấy bẩn cơ thể cô?
Trong lòng Đường Cảnh Nghi cô rốt cuộc xem Tần Tử Văn anh là loại người gì cơ chứ?
Cơn giận dường như đã che mờ lí trí, xiết chặt hơn cổ tay của Đường Cảnh Nghi, Tần Tử Văn lớn giọng:"Đường Cảnh Nghi, em cố tình gây sự đúng không?"
"Anh muốn nghĩ sao thì nghĩ, tôi mệt rồi, không rảnh quan tâm" Giương đôi mắt kiên định Đường Cảnh Nghi mạnh miệng.
"Được....Đường Cảnh Nghi em giỏi lắm"
Chống tay ngồi dậy Tần Tử Văn lườm cô đầy giận dữ:"Nếu em đã nói như vậy thì muốn làm gì thì làm. Tôi không dám quản"
Nói rồi Tần Tử Văn liền một mạch bỏ đi, trước khi đi còn đóng sầm cánh cửa một cái thật mạnh.
Giật mình Đường Cảnh Nghi đờ đẫn, thở dài một hơi cô đứng lên đi đến mở cửa sổ ra, bỏ dép cô leo lên bệ cửa sổ ngồi, hai tay bó gối, ngước đầu, cô chăm chú nhìn vầng trăng thanh cao đang sáng vằng vặt trên nền trời kia, đôi lúc lại có vài cơn gió lạnh rít lên mà bắt đầu ra sức tung hoành, không kiềm được lòng nước mắt lại lặng lẽ bầu bạn cùng Đường Cảnh Nghi cô trong màn đêm thanh vắng.
Càng về khuya gió càng gào thét dữ dội, Đường Cảnh Nghi tay chân đã lạnh cóng. Cô ủ rũ đứng lên, tay khẽ kéo khung cửa sổ lại. Bỗng dưng cô cảm thấy cổ họng có hơi khát, mở cửa, cô một mạch đi thẳng xuống nhà bếp.
Vừa xuống nhà bếp cô đã thấy Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-hon-nhan/2049913/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.