Cô nhấc máy gọi, một giọng ngái ngủ vang lên: “Alo, ai đấy?” 
Tô Tư Yên thở dài: “Tôi nài, đang đâu đấy?” 
Đầu dây bên kia vang lên tiếng: “À,Yên Yên, đi chơi với chồng đã về đâu? Sao vậy?” 
Câu trả lời của Tôn Lệ làm Tô Tư Yên thở dài thêm vài tiếng: “Ơ thế tưởng hôm qua về rồi chứ?” 
Đáp lại sự buồn rầu của Tô Tư Yên là tiếng thản nhiên của Tôn Lệ: “Chưa hôm qua có bão, máy bay không khởi hành được, chiều nay mới về. À mà bà hôm qua đi đâu đấy, tôi gọi mãi không được”. 
“Máy hết pin bị sập nguồn, chưa về à, buồn nhỉ.” 
“Sao định nhờ gì hả?” 
“Tìm việc mà chỗ nhà tôi nó giải tỏa,lại xa trung tâm,đi xin việc mà ngồi bắt taxi nửa tiếng trời chưa thấy đâu.” 
“Thế thì buồn thật rồi,gọi Hứa Vĩ xem!” 
“Thôi, ngại lắm!” 
“Điên à, gọi đi có sao đâu, thôi nhé tôi đi ăn sáng đây”. 
“Ờ, ăn no chết bà đi.” 
“Con nhỏ này…” 
Thế là xong luôn, cuốc bộ về rồi, chẳng lẽ lại mặt dày nhờ Hứa Vĩ. 
Nhắc tới anh chàng Hứa Vĩ, cô lại có chút ái ngại. Thực ra anh chàng này có học chung lớp đại học với cô. Gia cảnh cũng khá ổn, đáng lẽ cũng là bạn bè nhưng thế nào anh ta lại bày tỏ tình cảm với cô, sau khi bị cô từ chối vẫn làm bạn nhưng từ đấy rất ít liên lạc. 
Đang buồn thực sự thì một chiếc xe đi lùi lại, tôi vội đứng dậy. Là anh ta, lúc nãy vụt đi rồi mà nhỉ, sao tự dưng quay lại vậy? Mà thôi mặc kệ đi, cứ nhờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-cua-tinh-yeu/208625/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.