Tô Tư Yên không nói gì, nắm chặt lấy khẩu súng trên tay, đi theo phía sau tiểu A. Bọn Họ quay trở lại chỗ của Phó Mặc Thần. 
Trở lại chỗ của Phó Mặc Thần, anh đã ổn định hơn nhưng với tình hình này không thể kéo dài lâu thêm nữa, đạn cũng sắp hết, bên cạnh anh bây giờ cũng còn một người nữa, cái chết của Lục Tử đã là quá đủ rồi, anh không muốn mất thêm bất kì ai nữa. 
Bằng Hối nói qua chiếc loa, lần nữa cảnh cáo anh: “Phó Mặc Thần, nếu mày không ra đây, bọn tao sẽ tiến thẳng vào trong, tao biết vệ sĩ của mày không còn nhiều, à mày đã biết tin gì chưa? Con đàn bà của mày đã rơi vào trong tay tao, nếu mày muốn nó sống thì ngóc đầu ra đây, đem cái mạng chó của mày đến gặp tao.” 
Phó Mặc Thần vẫn không có chút mảy may nào sợ hãi, ánh mắt anh càng trầm hơn, lông mày nhíu lại. Hai tay nắm chặt súng không buông chĩa thẳng về phía Bằng Hối từ phía xa. 
“Pằng!” 
Một viên đạn bay về phía Bằng Hối, lão nhanh chóng kéo một tên thuộc hạ đỡ thay. Viên đạn găm đúng trên trán, một phát chí mạng, tên thuộc hạ đó chết ngay tức khắc. Phát bắn lần này quả thực đã khiến cho lão già đó tức giận, lão cầm một khẩu súng trường lên liên tục bắn vào chỗ của anh. 
Đạn bay như mưa về phía Phó Mặc Thần, anh bị trúng một phát vào cánh tay. Vết thương này không ảnh hưởng tới anh nhiều lắm. Anh vẫn nấp sau phiến đá chờ đợi thời cơ. 
Có lẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-cua-tinh-yeu/1242967/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.