Chiều tối sau khi tan làm, Tô Tư Yên lên xe được tài xế đưa về nhà. Vừa về tới cô liền chạy ngay lên chỗ phòng làm việc của Phó Mặc Thần, lấy trên ngăn kéo tập tài liệu hôm qua. Đọc lại một lần nữa, bản khám nghiệm tử thi cũng được kẹp trong đó. Sau khi đọc kĩ lại, cô phát hiện, mọi đầu mối đều đổ lên đầu tên tài xế lái xe. Ngoại trừ bằng chứng là chiếc dây chuyền kia thì không ai biết Tôn Khải liên quan đến vụ này. 
Phó Mặc Thần vừa về, mở cửa phòng đã nhìn thấy cô chăm chú đọc tư liệu. Anh vội đến bên cô, gõ nhẹ vào bàn, cô ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy anh, cũng hơi bất ngờ một chút. 
Cô cất giọng: “Có manh mối gì thêm chưa?” 
Anh lật tập tài liệu, giờ đúng vào trang kết quả xét nghiệm pháp y, từ từ giải thích: “Tất cả những vết thương nặng, từ gãy xương sườn, tổn thương phổi… đều do một mình Tôn Khải gây ra.” 
Anh kéo tay dưới ngăn kéo, lấy chiếc hộp đựng dây chuyền ra: “Mục đích duy nhất cũng chỉ là thứ này.” 
Tô Tư Yên bịt miệng, cô không ngờ tới người sát hại cô một cách tàn bạo nhất lại chính là người cha thân sinh. Cô hoài nghi rằng liệu họ có phải là cha con, là máu mủ ruột thịt của nhau không mà tại sao một người cha lại nhẫn tâm ra tay độc ác như vậy. 
Phó Mặc Thần tiếp tục nói: “Anh có chuyện này muốn hỏi em.” 
“Anh cứ nói.” 
“Dạo gần đây em có gặp Từ Bính không? Vừa nãy khi bọn anh tới Tôn gia, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-cua-tinh-yeu/1242943/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.