Gần tới 2 giờ chiều rồi mà cô vẫn chưa thấy Tôn Lệ đâu, chẳng lẽ bị Từ Bính tóm được rồi. 
Tô Tư Yên gọi điện cho Tôn Lệ, một lát đầu dây bên kia mới bắt máy: “Alo, tôi đang bị Từ Bính đuổi theo, bà ra sân bay trước đi, tôi sẽ ra sau.” 
Sau đó là tiếng tút dài của điện thoại. Nhắc tới Từ Bính cô không khỏi rùng mình, chỉ vừa mới sáng nay hắn đã suýt chút nữa bóp chết cô, nếu Tôn Lệ bị hắn bắt lại được thì không biết sẽ ra sao nữa. Cô vội vàng chạy xuống dưới tầng, từ trong xe nhìn ra, Hàn Bân nhìn thấy cô rất vội, cô liên tục đứng vẫy taxi. 
Phó Mặc Thần cũng thấy được điều nó, ra hiệu cho Hàn Bân đánh xe tới. 
Cửa kính vừa hạ xuống, cô có chút bất ngờ nhưng rất nhanh chóng tiến lại cửa xe, nói với Hàn Bân: “Bạn tôi gặp chút vấn đề, tôi sẽ ra sân bay sau, anh cứ đi trước đi.” 
Phó Mặc Thần ngồi trên xe, bề ngoài vẻ không quan tâm lắm nhưng cái không khí cùng ánh mắt liên tục nhắc nhở Hàn Bân rằng anh rất quan tâm. Hai người họ từ nhỏ đã ở cùng nhau, mỗi một biểu hiện, cử chỉ của Phó Mặc Thần, Hàn Bân đều hiểu rõ. Chính vì thế mà anh đã nói với cô: “Không sao, tôi cũng đang chờ người, hay cô lên xe tôi đưa đi, đỡ mất thời gian bắt taxi.” 
Cô cúi đầu, cảm ơn Hàn Bân, lúc nhận lời lên xe cô không hề biết rằng Phó Mặc Thần đang ở trên xe. Khi cô mở cửa xe ra, bộ dạng người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-cua-tinh-yeu/1242902/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.