🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thấy không khí ảm đạm, lạnh đi vài phần Hàn Bân mới biết là mình đã nói những điều không nên nói, thôi rồi lại tăng ca ngập mặt, không biết chừng còn bị đưa lên miền núi để công tác chứ, huhu.

Biết là cô sẽ hiểu lầm nhưng Phó Mặc Thần vẫn không giải thích, anh im lặng không nói gì cả, anh muốn xem xem tiếp theo đây cô sẽ biểu hiện ra sao.

Đến công ty, cô vội vàng xuống xe chạy thẳng vào thang máy, bỏ lại Hàn Bân và Phó Mặc Thần.

Cả ngày lời của Hàn Bân cứ nhắc đi nhắc lại trong đầu cô khiến cô mất tập trung. Đi pha coffee thì để tràn nước, in tài liệu thì nhầm trang, cô thực sự không thể chú ý vào công việc được. Hơn nữa cô lại có vẻ cứ trốn tránh với anh, cho dù anh gọi cô, cô đều lấy lý do ngầm né tránh.

Cách tốt nhất để dập tắt tình cảm này là tránh gặp mặt, chỉ cần không gặp cô sẽ không nhớ anh nữa, sẽ không tự đa tình.

Vừa đến giờ tan làm cô đã phi nhanh như một cơn gió ra khỏi công ty, người nào không biết còn tưởng cô gấp việc gì.

Còn Hàn Bân chỉ vừa mới bước ra cửa gặp ánh mắt sắc bén cùng gương mặt lạnh tanh kia anh đã không còn muốn về nữa rồi, đáng sợ hơn Phó Mặc Thần còn hỏi với giọng đầy đe dọa: “Cậu muốn tan làm?”

Hàn Bân e dè: “Dạ giám đốc, tôi…”

Còn chưa kịp trả lời, anh đã nhả ra năm chữ làm Hàn Bân khóc trong lòng: “Tuần này tăng ca đi!”

Lời của Phó Mặc Thần

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-re-cua-tinh-yeu/1242899/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.