Mọi người ra vẻ bận rộn một ngày, buổi tối tụ tập tại gian phòng của Cơ U Cốc và Thạch Ánh Lục, trao đổi tin tức từng người thăm dò được.
Thạch Ánh Lục thay mọi người luyện chế ra một thế thân để trong phòng, cộng thêm mấy gian phòng ốc bên ngoài đều bày ra ảo trận, coi như là vị Hạ công tử Trúc Cơ kỳ tự mình đến đây xem xét, cũng không có khả năng phát hiện ra chỗ nào không ổn.
Đề Thiện Thượng ho một tiếng lên tiếng đầu tiên: “Tiểu tử Hạ gia này tên là Hạ Hòe, hắn ta bái sư phụ là Luyện Đan Sư lục phẩm Diễm Thông xuất thân hoàng tộc Đan Quốc, nghe nói là tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, sư phụ của Diễm Thông dĩ nhiên là người Đan tộc, gọi Đan Đằng, nghe nói là Luyện Đan Sư bát phẩm Nguyên Anh hậu kỳ.”
“Hình như người của Hạ gia không dám nhiều lời về thân phận của Đan Đằng. Hai thầy trò Đan Đằng và Diễm Thông đều ở trong Đan Thần điện, hôm nay cả ngày Hạ Hòe đều ở lại Đan Thần điện chưa có trở về, ta nghe từ một gã sai vặt bị Hạ Nghiêm phái đi trong lúc trở về vô tình nói ra. Hình như Hạ Hòe và sư phụ của hắn, sư tổ đều được Diễm Thí Thiên cực kỳ tín nhiệm.”
Nói xong đưa ánh mắt dời về phía Chu Chu, Đan Đằng là người nào chắc Chu Chu biết rõ.
“Lão ta vốn là Tam trưởng lão của Đan tộc.” Chu Chu cười khổ nói, trước kia Yêu Hồ đã từng nhắc nhở qua nàng, vị trưởng lão Đan tộc này là kẻ phản bội.
Ngày đó Yêu Hồ tìm tới Đan tộc vốn là muốn mời hắn ra tay giúp đỡ luyện đan, sau khi Đại trưởng lão Đan tộc phi thăng, cả đại lục Tấn Tiềm không còn vị Luyện Đan Sư cửu phẩm, tốt nhất cũng chỉ là bát phẩm, vị Tam trưởng lão đúng là một vị Luyện Đan Sư bát phẩm duy nhất ở lại Đan Quốc sau khi Đan tộc bị Diễm tộc bị diệt hậu.
Thế nhưng mà yêu hồ một là không thể tha thứ cho hành vi phản bội Đan Tộc của lão, không dám phó thác sự sống chết của Phần Bích Thấm cho lão, thứ hai năm đó hắn đã từng thấy qua phong thái vị Luyện Đan Sư cửu phẩm kia, trong lòng không khỏi có chút chướng mắt với Đan Đằng, cho nên việc này mới thôi.
Đại bộ phận tộc nhân Đan tộc thà chết chứ không chịu khuất phục. Nhưng cũng có một nhóm người xuất phát từ đủ loại lý do đầu nhập Diễm tộc. Đan Đằng không thể nghi ngờ là một người trong đó có địa vị tối cao, có điều lão không ở vị trí cao như Trì Tha Diệu và Đan Phượng.
Doãn Tử Chương phát giác được tâm tình Chu Chu sa sút, chuyển đề tài nói: “Hôm nay ta phân ra một đám thần thức bám vào trên người Trương Lãng, trong lúc vô tình phát hiện được một bí mật của hắn. Hắn cùng với đám thú vật kia muốn đánh chủ ý lên bảo khố hoàng tộc Đan Quốc, hình như là một viên Long đan.”
“Long đan? ! Bảo khố hoàng tộc Đan Quốc có loại vật này ư?” Hai mắt Đề Thiện Thượng bốc lên ánh sáng màu xanh, cả người nhảy dựng lên.
Ngay cả Cơ U Cốc, Thạch Ánh Lục cũng không khỏi động lòng.
Long tộc và Phượng Hoàng tộc đều thuộc về chủng tộc thần thú, cường đại như tộc Đại La Kim Tiên. Sự hiện hữu của bọn chúng có lẽ đã trở thành truyền thuyết, nếu như không phải Chu Chu và Doãn Tử Chương từng ở Bắc Hải chỗ giao giới hải ngoại bái kiến Long Thiệp Lan lại được hắn tặng long cốt, chỉ sợ bọn họ căn bản sẽ không tin tưởng thế gian có Long tộc tồn tại.
Long đan chính là nội đan Long tộc tu luyện thành công, bình thường sau khi Long tộc chết đi, Long đan bị đồng tộc thu lại, căn bản chưa từng nghe sẽ xuất hiện bên ngoài.
Doãn Tử Chương gật đầu nói: “Trương Lãng cùng đám thú vật kia nói như vậy. Bạn thú của hắn là một con Kim Ban Yêu Chu cấp bảy đỉnh phong. Hình như muốn mượn Long đan vượt qua ải. Nghe khẩu khí của bọn hắn, trấn thủ bảo khố hoàng tộc Đan Quốc cũng là một con nhện yêu, tu vị đạt tới cấp tám đỉnh phong đã rất nhiều năm, cũng chuẩn bị mượn nhờ Long đan này đột phá tiến vào cấp chín.”
Tròng mắt Đề Thiện Thượng vòng vo vài vòng, nói: “Một đám thần thức kia của ngươi có thể duy trì bao lâu? Có thể bị bọn chúng phát hiện hay không? Năng lực cảm giác của thần hồn yêu nhện cấp bảy cũng không yếu!”
“Ít nhất có thể duy trì một năm. Có lẽ bọn hắn không thể phát hiện.” Doãn Tử Chương đáp, thản nhiên nhìn Chu Chu.
Cơ U Cốc mỉm cười, đã hiểu!
Đề Thiện Thượng nhìn xem cái này lại nhìn xem cái kia, bỗng nhiên cũng ngộ ra.
Chu Chu cũng hiểu được. Có chút ủy khuất mà liếc nhìn Doãn Tử Chương.
Chắc hẳn lúc trước Doãn Tử Chương cũng để một đám thần thức bám trên người nàng, cho nên mới biết rõ nhất cử nhất động của nàng, vậy mà nàng cũng không có phát hiện ra một tí nào. Năng lực cảm giác thần hồn của nàng cường đại vượt xa tu sĩ Nguyên Anh bình thường, nàng không phát hiện được, vậy thì biểu thị yêu nhện cấp bảy chắc chắn sẽ không phát hiện ra.
Đề Thiện Thượng vỗ đùi, kích động nói: “Cao! Quả nhiên là cao! Tiểu Tứ. Đệ nhất định không thể tàng tư tuyệt chiêu đặc biệt ấy, nhanh nói cách sử dụng cho sư huynh đây ?”
Thạch Ánh Lục kỳ quái nói: “Sư huynh muốn học cái này làm gì?”. Ngoài đấu pháp và phù chú, rất ít khi thấy Đại sư huynh tích cực học tập như vậy.
Đề Thiện Thượng hắc hắc cười dâm đãng hai tiếng không đáp lời, tiếp tục nhìn chằm chằm vào Doãn Tử Chương, e sợ hắn không đáp ứng truyền thụ bí kỹ.
Doãn Tử Chương nhíu mày nói: “Khi khác ta ghi chép công pháp vào trên ngọc giản cho sư huynh mang đi.”
“Tiểu Tứ, quả nhiên đệ là sư đệ tốt ah! Đủ nghĩa khí!” Đề Thiện Thượng hưng phấn thiếu chút nữa nhảy lên trên bàn hoa chân múa tay vui sướng.
Cơ U Cốc khinh thường nói: “Đừng có xem những thứ không nên xem đấy, coi chừng hư hỏa tăng lên tẩu hỏa nhập ma.”
Thạch Ánh Lục vẫn không hiểu bọn hắn đang bí hiểm chuyện gì, có điều Chu Chu nhìn ánh mắt Đề Thiện Thượng lóe ra hèn mọn bỉ ổi liền đoán được mánh khóe. Không chịu được mà nói khẽ với Doãn Tử Chương: ” Sao có thể cho Đại sư huynh học loại công pháp này? Quá… quá hạ lưu rồi!”
Đề Thiện Thượng khẽ nói: “Tiểu sư muội, Tứ sư huynh của muội học thì không sao, lão tử học thì là hạ lưu! Muội cũng quá bất công đi!”
“Huynh ấy học được thì cũng sẽ không dùng để làm chuyện xấu, nhìn lén nữ tử!” Chu Chu lớn tiếng phản bác nói.
“Lão tử chỉ xem vài lần sao? Các nàng ấy cũng sẽ không thiếu mất khối thịt nào! Sợi thần thức kia của Tiểu Tứ không biết đi theo muội mấy ngày, ta không tin hắn cũng không thấy cái gì!” Đề Thiện Thượng có chút thẹn quá hoá giận.
Chu Chu nghe hắn càng nói càng không tưởng tượng nối, lập tức cứng họng, trong lòng không nhịn được bắt đầu nghĩ lại chính mình đoạn thời gian trước có cái gì không nên để cho người khác xem bị Doãn Tử Chương trong lúc vô tình nhìn thấy.
Trong lúc hai người nói chuyện với nhau, rốt cuộc Thạch Ánh Lục hiểu rõ ý định của Đề Thiện Thượng, đỏ mặt trừng mắt nhìn hắn nói: “Đại sư huynh, huynh quá vô sỉ! Quá hạ lưu rồi!”
Doãn Tử Chương không có động tĩnh gì với chuyện bọn hắn tranh chấp, thò tay vuốt tóc Chu Chu, lạnh lùng nói: “Trừ phi Đại sư huynh đầu thai lần nữa, nếu không huynh ấy không học được bộ công pháp kia.”
“Cái gì? Vì cái gì lão tử học không được?” Đề Thiện Thượng không phục nói.
“Bộ công pháp kia chuyên dùng cho tu sĩ Băng Linh căn tu luyện, nếu Đại sư huynh có hào hứng, không ngại coi đây là trụ cột lại chế một bộ thích hợp cho tu sĩ Thủy linh căn tu luyện là được.”
“Xú tiểu tử! Đệ đùa giỡn lão tử!” Đề Thiện Thượng nổi trận lôi đình. Sáng chế một bộ công pháp ít nhất cũng tiêu tốn trên dưới một trăm năm, phi phi! Hại hắn vui vẻ một hồi.
Mấy người cười đùa qua đi, Chu Chu trở lại chủ đề chính, hỏi Doãn Tử Chương: “Vậy bọn họ có đề cập đến tin tức Hư Không Toại Hỏa không?” Đây mới là một trong những mục đích chủ yếu của bọn hắn, địa điểm có khả năng cất giữ Hư Không Toại Hỏa nhất chính là bảo khố hoàng tộc Đan Quốc hoặc Đan Thần điện.
Doãn Tử Chương lắc đầu, có chút tiếc nuối nói: “Bọn hắn chưa từng nhắc tới Hư Không Toại Hỏa.” Bỗng nhiên biến sắc nói: ” Nghe nói Long đan là vật chí âm chí hàn trong thiên hạ, nếu như không có đồ vật đặc thù trấn áp, căn bản không cách nào bình yên lưu giữ được trong bảo khố…”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]