Bởi vì có ba tu sĩ xa lạ gia nhập, không khí vốn náo nhiệt dễ dàng bị quét sạch, chỉ còn trầm muộn an tĩnh.
Liễu Tam phải kiên trì chịu trách nhiệm ứng phó ba người này, mà LâmGiáp, Lâm Đinh cũng không coi những tu sĩ Luyện Khí kỳ này để tronglòng, loại ‘người hạ đẳng’ như vậy vốn không có tư cách giao thiệp vớibọn họ.
Thạch Ánh Lục nhìn chằm chằm khay thịt đặt cạnh Chu Chu, nàng muốn ăn thịt!
Chu Chu nhìn nàng cười cười, cũng không để ý ba vị khách không mời mà đến, phân phó Tiểu Trư nổi lửa, chuyên tâm chế biến thức ăn cho bữatiệc lớn tối nay.
Đám người Lâm Giáp thấy Chu Chu dùng đan đỉnh làm nồi, dùng một conheo biết phun lửa làm mồi lửa nấu ăn, trong lòng âm thầm lấy làm kỳ. Chu Chu cẩn thận khống chế Tiểu Trư phun ra ngọn lửa, tránh không để ngườiLâm gia nhìn ra đầu mối, may là nấu yêu thú cấp hai cũng không cần dùngđến Thiên Hỏa, mấy loại mồi lửa tạp nham mà Tiểu Trư nuốt vào hồi trướccũng thừa đủ rồi.
Rất nhanh mùi thịt hấp dẫn ẩn chứa mùi thuốc nhàn nhạt từ trong đanđỉnh nhẹ nhàng bay ra, ngay cả hai người tích cốc nhiều năm như LâmGiáp, Lâm Đinh ngửi thấy cũng nhịn không được nuốt nước miếng.
Nhóm người Doãn Tử Chương dĩ nhiên sẽ không hào phóng chia xẻ thức ăn ngon với mấy người nhàm chán ka, mấy người nói một tiếng rồi xúm quanhđỉnh lấy bát đũa ra ăn, Cơ U Cốc cất giọng gọi Liễu Tam đi qua ăn cùng,thiếu chút nữa khiến Liễu Tam cảm động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-my/2001629/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.