Đề Thiện Thượng bế quan suốt ba tháng. Một buổi sáng sớm, vùng trờiphía trên sơn động hắn bế quan nổi lên từng trận tiếng sấm, vẫn luôn chú ý động tĩnh bên này, Vưu Thiên Nhận biết đệ tử đã Kết Đan thành công,sắp nhận khảo nghiệm thiên kiếp, mừng rỡ như điên, vội vàng từ đỉnh ỨngBàng chạy tới.
Doãn Tử Chương mang theo Chu Chu bay đến phụ cận đỉnh núi đề phòng,với thực lực của Đề Thiện Thượng cũng có thể bình an vượt qua Thiênkiếp, nhưng vẫn cứ cẩn thận là hơn.
Sống chung mấy năm, vô số lần sóng vai chiến đấu, mặc dù mấy đồng môn huynh đệ thường xuyên khiêu khích đánh nhau, nhưng cũng hết sức coitrọng lẫn nhau, tình cảm còn thân thiết hơn anh em ruột.
Các trưởng lão còn lại của phái Thánh Trí cũng lục tục dẫn những đệtử đắc ý tới quan sát, bình thường rất khó gặp được tình cảnh Kết Đan tu sĩ vượt qua Thiên kiếp, để cho các đệ tử mở rộng tầm nhìn, thứ nhất đểtăng trưởng kiến thức, thứ hai cũng có thể giúp bọn họ kiên định đạotâm.
Trên bầu trời vang một tiếng thật lớn, thân ảnh nhỏ bé quen thuộc rốt cục cũng xuất hiện.
Điện quang đánh xuống, Đề Thiện Thượng ngẩng đầu thẳng lưng quát lớnvới Lôi vân, mặc dù động tác khoa trương, nhưng là lại không phát ra nửa điểm tiếng vang, mà điện quang từ không trung đánh xuống cũng một trậnkích động, tiêu tán ở vô hình
Sau mấy năm dụng tâm tu luyện, hiện tại Hi thanh thuật của Đề ThiệnThượng đã thành thục hơn rất nhiều, nắm giữ được tinh túy tầng thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-my/2001625/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.