Tâm kính là chỗ cất chứa đạo tâm, quá nhiều quả cầu ánh sáng bám vàotrên tâm kính sẽ từ từ làm mất đi linh tính sáng bóng của tâm kính, cáigọi là lau đi đạo tâm lưu ngân, thật ra chính là thanh trừ mớ cầu ánhsáng trên tâm kính đi.
Trong quá trình thanh trừ, bảo tồn những quả cầu ánh sáng này đượccàng nhiều, thì trí nhớ của Chu Chu về Doãn Tử Chương sẽ được giữ lạicàng nhiều.
Doãn Tử Chương dựa theo lời Đan Nghê cố gắng uyển chuyển đến gần phía trên mặt kính, cẩn thận từng li từng tí lần lượt xóa từng quả cầu trênmặt kính đi.
Thời gian nguyên thần li thể của hắn có hạn, loại chuyện như xâm nhập thức hải của người khác này tồn tại nguy cơ rất lớn với cả hai bên làmvà nhận, có thể chỉ có lần này thôi, cho nên hắn phải nhanh chóng hànhđộng.
Nhưng những quả cầu ánh sáng kia quá quan trọng với cả hắn và ChuChu, hắn không buông được mà tùy ý tổn hại bất cứ cái nào, cho nên tốcđộ tiến triển không thể gọi là nhanh, thường thường bên này hắn vừaphóng thích một quả cầu ra khỏi mặt kính, thì bên kia một quả khác lạibám trở lại.
Doãn Tử Chương âm thầm cắn răng, cẩn thận từng li từng tí mà buônglỏng “thân thể”, dải sáng nguyên thần của hắn trải rộng trên mặt kính,ép sát toàn bộ mặt kính, lúc này mới ngăn lại được mấy quả cầu quấy rốinày.
Trải nguyên thần ra như vậy có thể mang tới nguy hiểm cho hắn, chỉcần Chu Chu động niệm, một cái quả cầu nhỏ thật nhỏ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-my/2001615/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.