Sau khi bốn người Đề Thiện Thượng mạnh mẽ ném tới bốn phía chân tường của đại điện mới miễn cưỡng ổn định thân hình.
Phía bên trong vòi rồng, thân ảnh của Doãn Tử Chương chợt loé lêntừng đợt bạch quang chói loà. Tiếng gầm từ trong miệng hắn phát ra, âmthanh như rồng ngâm phượng múa, vọng khắp đại điện rồi mới dần tan biến, vòi rồng cũng theo đó mà từ từ biến mất
Doãn Tử Chương chậm rãi mở hai mắt, từ trên Tuỳ Băng Thạch nhảyxuống.Giờ phút này hơi thở trên người hắn đã hoàn toàn thay đổi, thuộcvề uy áp Tu sĩ Kết Đan mênh mông mà trầm ngưng.
Trên đại điện trừ pho tượng Băng Hỏa Thần Vương lù lù bất động kia,những nơi còn lại đều là một mảnh đống hỗn độn, dấu vết nước đá vươngvãi khắp nơi.
Doãn Tử Chương nhìn một cái thấy Chu Chu vẫn đang té ngã ở chântường, vội vàng lắc mình đi qua đỡ nàng dậy, hỏi: ” Có sao không? Có bịthương chỗ nào không?”
Chu Chu đang ôm đầu vừa bị đụng đến thất điên bát đảo, cười ngây ngônói: “Huynh thành công? Đã không có chuyện gì rồi? Ta chỉ sợ huynh không kịp hoàn thành Kết Đan trước khi Truyền Tống Trận khởi động. . . . . .” Nghĩ tới kinh nghiệm thống khổ lo lắng, sợ hãi trong mấy ngày ngắnngủi vừa qua,Chu Chu hít hít lỗ mũi, nước mắt liền chảy xuống.
“Không có chuyện gì rồi! Ta không sao! Đừng khóc. . . . . .” Doãn Tử Chương ôm chặt lấy chu chu.
Hắn rốt cục cũng đã đột phá một bước dài về phía trước!
“Lão Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-my/2001595/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.