Chu Chu cũng đang chú ý đến lão giả áo đen thần bí đột nhiên xuấthiện kia, đáng lẽ nàng chưa từng gặp người này, nhưng mà nàng cảm thấytrên người đối phương có một loại cảm giác quen thuộc, khiến nàng cảmthấy rất thân thiết. Chẳng lẽ là người quen trước đây của mình?
Dưới đỉnh Ứng Bàng, bầu không khí từ lúc Trì Tha Diệu và Tư Biện Thái rời đi, thì càng trở nên sôi nổi, người Tấn Bảo tông cùng với Tế Lậptông chứng kiến tận mắt bản lĩnh của Trịnh Quyền, lại càng cảm thấy bảnthân mình dốc hết sức tạo dựng quan hệ tốt với Phái Thánh Trí như dựđoán.
Trịnh Quyền chỉ là lục phẩm đỉnh đã có thể thắng được Luyện Đan Sưthất phẩm nổi tiếng đã lâu ở Đan Quốc, hơn nữa đệ tử của hắn Chu Chu còn nhỏ tuổi mà ở trên đại hội thi đấu Luyện Đan Sư của Tây Phương Ngũ Quốc thể hiện trình độ xuất sắc, tài nghệ trấn áp quần hùng, thậm chí ngaycả Luyện Đan Sư tứ phẩm Đan Quốc cũng thua dưới tay nàng, trở thành đồng minh với hai thầy trò xuất chúng như vậy, thì ngày sau chỗ tốt sẽ nhiều không sao kể xiết được.
Vưu Thiên Nhận hướng về phía lão giả áo đen thần bí kia mà chắp taynói: “Đa tạ đạo hữu tương trợ, vẫn chưa được thỉnh giáo cao tính đạidanh của đạo hữu?”
Thái độ của lão giả áo đen cũng thật khách khí, nói: “Lão phu vàTrịnh tiên sinh chính là người quen cũ, Vưu huynh không cần phải kháchkhí, về phần thân phận của lão phu. . . trước mắt không tiện tiết lộ,còn xin Vưu huynh thứ lỗi. Lão phu có việc muốn nói chuyện với thầy tròTrịnh tiên sinh, không biết có tiện hay không?”
“Tiện chứ! Tiện chứ!” Vưu Thiên Nhận còn chưa nói chuyện, Trịnh Quyền đã đi tới giành trước, mới vừa rồi còn là bộ dạng tiên sư một phái anhdũng thoát tục, vừa đến trước mặt lão giả áo đen thần bí này thì thái độ lập tức biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Mọi người nhìn quen Trịnh Quyền một bộ đức hạnh trong mắt không coiai ra gì hung hăng ngạo mạn, lúc này gần như không còn tin vào hai mắtmình nữa, ông vẫn chưa từng nhiệt tình tích cực như vậy ngay cả với VưuThiên Nhận.
Lão giả áo đen quét mắt qua ông một cái, ánh mắt ngược lại rơi vào trên người Chu Chu.
Chu Chu suy nghĩ một chút, quay đầu lại nhìn Doãn Tử Chương một cái, nhấc chân đi tới. Doãn Tử Chương thấy lão giả này cũng không có ác ývới thầy trò Trịnh Quyền, nên cũng không ngăn cản.
Vưu Thiên Nhận để Chưởng môn Phù Ngọc chiêu đãi đám người Tế Lậptông, Tấn Bảo tông chạy đến hỗ trợ, còn bản thân thì dẫn mấy đệ tử trởvề động phủ trên núi Ứng Bàng, hơn hai năm không gặp, ông phải khảo sáttiến cảnh và thu hoạch của mấy người đệ tử kỹ một chút.
Lão giả áo đen thần bí một tay kéo Chu Chu, nói với Trịnh Quyền: “Dẫn đường đi!”
“. . . . . .”
“Tới chỗ của ngươi!” Lão giả áo đen vừa bực mình vừa buồn cười nhìnTrịnh Quyền đang ngẩn ra nói. Vẻ mặt kia Chu Chu nhìn trong mắt dườngnhư có mấy phần ý quyến rũ hờn dỗi!
Một lão đầu tử quyến rũ hờn dỗi với sư phụ? ! Chu Chu bỗng chốc run rẩy, cảm giác mình nhất định hoa mắt rồi.
“À à!” Trịnh Quyền tỉnh hồn lại và dẫn bọn họ đi về hướng động phủ của mình.
Trở lại chỗ của mình, Trịnh Quyền cuối cùng cũng phục hồi lại tinhthần, cho lui tất cả những người không có phận sự trong động phủ ra, sau đó dẫn lão giả áo đen và Chu Chu đi vào tĩnh thất của mình.
Trong tĩnh thất vẫn trống rỗng như cũ. Lão giả áo đen đưa tay khẽvuốt cái cán xẻng đào thuốc treo trên tường kia, thở dài nói: “Vật nàyngươi còn mang theo mình à. . . . . .”
Lần này Chu Chu nghe được rõ ràng, là giọng nữ thanh thúy dễ nghe!
“Đồ nàng tặng, mỗi cái ta đều cất giữ cẩn thận.” Trịnh Quyền đáp.
‘Lão giả’ tay cầm xẻng đào thuốc từ từ quay đầu lại, nam tử giànua tóc bạc da mồi bỗng chốc biến thành giai nhân tóc mây dung nhan xinh đẹp như hoa.
Chu Chu nhìn nàng một chút rồi lại nhìn sư phụ mình một chút, trong đầu lập tức toát ra hai chữ “Đan Nghê”!
Có thể làm cho sư phụ thất thố như vậy, nhất định chính là “Đan Nghê” người nhiều lần nhắc đến trong bút ký tu luyện!
Mắt thấy sư phụ và “Sư nương tương lai” nhìn nhau ẩn ý đưa tình, ChuChu cảm giác mình thật sự giống như có chút dư thừa. Dịch người muốnchuồn đi, để không trở ngại hai người nói chuyện yêu đương.
Cao thủ Nguyên Anh kỳ bỗng nhiên xuất hiện quả thật chính là ĐanNghê. Chu Chu chỉ vừa động nàng đã phát hiện ra, phục hồi tinh thần lạinói: “Những chuyện khác để sau hãy nói. Chu Chu, con chuẩn bị chút đi,sau đó mang Tiểu Trư theo ta đi giết Trì Tha Diệu và Tư Biện Thái!”
“Cái gì? !” Chu Chu mở to mắt, nàng có nghe lầm hay không? Sư nươngtương lai vừa mở miệng đã buộc nàng đi giết người? ! Mà còn giết hai Tusĩ Nguyên Anh kỳ!
Đây, đây, đây có phải là quá coi trọng nàng rồi không, nàng giết gàlàm thịt thỏ miễn cưỡng còn thông qua, giết người thì phải nói là rấtkhông chuyên nghiệp.
Trịnh Quyền cũng bị lời nói của Đan Nghê dọa sợ hết hồn: “Nàng muốnđi giết hai người kia thì ta đi mời Vưu Thiên Nhận giúp đỡ, tại sao cóthể để cho Chu Chu đi?”
“Sao lại không thể? Vưu Thiên Nhận và ta chẳng qua đều là Nguyên Anhsơ kỳ, còn Tư Biện Thái kia lại là Tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, hơn nữaVưu Thiên Nhận không nhất định nguyện ý mạo hiểm tham dự chuyện này. Chu Chu hợp thể với Tiểu Trư dù sao cũng là Tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ. Để con bé động thủ mới có thể một lần hành động mà nắm chắc đánh chết được hai người kia.” Đan Nghê đương nhiên nói.
“Nhưng mà, con. . . . . . con không biết. . . . . .” Chu Chu lắp bắp nói, nàng cũng không khó hiểu tại sao sư nương tương lại biết rõ bí mật của nàng và Tiểu Trư. Từ họ của sư nương tương lai nàng có thể đoán rađược, hai người bọn họ cùng xuất thân từ Đan tộc, chắc bà ấy là thân tộc của mình.
Nàng hoàn toàn không rõ sư nương tương lai tại sao đột nhiên phải “ủy thác trách nhiệm nặng nề” cho nàng như vậy, vì nàng căn bản là không có lá gan kia. Một lần duy nhất nàng đích thân giết người chính là ở Tíchthành, nhưng lần đó nàng cũng không phải cố ý, chỉ là vì nóng lòng cứumấy sư huynh sư tỷ, vì vậy mới lỡ tay giết chết hai huynh đệ Tư Đồ vàPhùng Tiên Cao.
Ba người này có hai người là tu sĩ Kết Đan kỳ, một người là Tu sĩTrúc Cơ kỳ, tu vi so với nàng hợp thể với Tiểu Trư lúc ấy kém hơn mộtđoạn xa, cho nên nàng ra tay không hề có trật tự gì nhưng vẫn đơn giảndiệt trừ bọn họ.
Còn lần này sư nương tương lai muốn nàng giết lại là Tu sĩ Nguyên Anh kỳ nha! Chỉ bằng loại mèo ba chân như nàng, không bị người ta giết cũng đã không tệ rồi.
“Không có ai trời sinh đã biết việc này, hẳn là con đã đoán được mộtchút chuyện của mình, bằng bộ dạng này của con bây giờ, nếu kẻ thù tìmtới cửa rồi thì con phải làm sao đây? Lại trốn ở sau lưng cái tên sưhuynh kia của con sao? Cho dù hắn có vì con mà đắp thêm mạng nhỏ vàocũng không ngăn được những người kia đâu.” Đan Nghê không chút nể nangnói.
Chu Chu cúi đầu, không nói ra được nửa chữ phản bác.
Trịnh Quyền ở chung với Chu Chu gần hai năm, đã sớm nảy sinh tìnhthầy trò thực sự, thấy bộ dạng này của nàng thì lập tức không nỡ, lêntiếng khuyên nhủ: ” mặc dù Tư Biện Thái đáng giận, nhưng trước mắt mànói cũng không quan trọng, chúng ta có thể đợi lúc Trì Tha Diệu một mình mà giết hắn báo thù cho người trong Đan tộc, hắn cũng chỉ là Tu sĩNguyên Anh sơ kỳ, ta và nàng nếu chuẩn bị đầy đủ, thì muốn giết hắn cũng là có thể mà.”
“Chỉ sợ còn chưa chờ được đến khi Trì Tha Diệu đơn độc một mình, thìngươi đã bị hai người bọn họ liên thủ giết chết trước rồi.” Đan Nghêcười lạnh nói: “Trì Tha Diệu lòng dạ nhỏ mọn đố kỵ người tài nhất, ngươi nghĩ là Luyện Đan Sư thất phẩm ở Đan Quốc thật sự không ai bằng hắnsao? Căn bản là không ai dám vượt qua hắn mới đúng, nếu không thì cứđợi xui xẻo đến đi. Hôm nay ngươi làm hắn mất hết mặt mũi trước mặt mọingười, nếu không giết được ngươi hắn tuyệt đối không rời khỏi vùng TâyNam, Tư Biện Thái lại là một người giúp đỡ tốt như vậy, sao hắn lại dễdàng tách khỏi hắn ta chứ?”
Trịnh Quyền thở dài nói: “Đây cũng là chuyện riêng của người làm sưphụ như ta đây, tại sao có thể để đồ đệ đi mạo hiểm được?” Người tronglòng lo lắng cho an nguy của ông thì đương nhiên là ông vui vẻ rồi, cóđiều là nếu vì như thế mà đẩy Chu Chu vào tình cảnh nguy hiểm, hắn tựthấy ông vẫn không làm được.
“Ngươi còn lo lắng cho con bé hơn cả ta.” Đan Nghê hừ nhẹ một tiếng nói.
Chu Chu hít hít lỗ mũi, dịch đến bên cạnh Trịnh Quyền nói: “Sư phụ, con sẽ đi. . . . . . người đừng cãi nhau với sư nương nữa.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]