Sau khi Trịnh Quyền cùng Đan Nghê gặp mặt thì sáng sớm ngày hôm sau gọi Chu Chu đến, bảo tiểu Trư nuốt sông Luyện Hỏa Thiềm Thừ.
Một người một heo đánh giá một đống không rõ hình dáng nhưng nhảy nhót hết sức kịch liệt trong băng cầu kia, nghĩ đến muốn nuốt trọn một vật đang sống sờ sờ, nhất thời đều lộ ra vẻ mặt buồn nôn không thể làm được.
Trịnh Quyền thấy bộ dạng này của các nàng, vừa tức giận vừa buồn cười, Luyện Hỏa Thiềm Thừ này hết sức khó tìm, Đan Nghê không biết dùng bao nhiêu tâm huyết mới tìm được, hơn nữa lại quan hệ đến an nguy của Chu Chu, hôm nay bất kể thế nào các nàng cũng phải nghe lời.
Đan Nghê nghĩ rất đúng, nếu như không phải là hắn sớm biết thân phận lai lịch của Chu Chu, giết hắn cũng sẽ không nghĩ đến Hỏa linh của Luyện Đan Sư là một con heo!
Bình thường Luyện Đan Sư tu luyện ra hỏa linh cũng sẽ có đầy đủ đặc điểm nguyên thân là mong ước của Luyện Đan Sư, hóa thân thành các loại thú tương ứng hoặc loài chim bay.
Đẳng cấp cao nhất tự nhiên là Long, Phượng, Kỳ Lân, Hỗn Độn, Cùng Kỳ, Ác thú, Thao Thiết các loại thần thú trong truyền thuyết, hơi kém hơn thì ít nhất cũng là hổ, sư tử, voi, báo, ưng, đại bàng, cá voi, cá sấu, cá mập, là loại hoặc hung mãnh hoặc nhanh nhẹn uy phong.
Cho tới bây giờ chưa nghe nói qua Luyện Đan Sư cực nhọc vất vả tu luyện ra nguyên thần hóa thân, lại là heo – một loài trứ danh ngu xuẩn đần độn lười biếng!
Bộ dạng Chu Chu hiện nay như là thôn cô xấu xí lớn lên trong thôn nhỏ, cộng thêm không có linh căn tư chất tu vi kém đến tận cùng, phối hợp một con heo biết phun lửa hình dáng Linh Thú, còn có thể liên hệ nàng đến sủng cơ đượcThái tử Đan quốc cưng chiều, trí tưởng tượng thật không phải phong phú bình thường, chỉ sợ cũng coi như là Thái tử Đan quốc tự mình nhìn thấy, cũng không phân biệt ra được.
Dĩ nhiên Thái tử Đan quốc có thủ đoạn hết sức lợi hại, nói không chừng còn có những phương pháp khác xác nhận thân phận Chu Chu. Cho nên có thể không gặp hoặc là làm hết sức tránh càng xa càng tốt. Chứ đừng nói chi là bên cạnh hắn còn có một phản đồ đan tộc – tỷ tỷ ruột thịt của Chu Chu. Trăm triệu lần không thể mạo hiểm như thế.
“Sau khi Tiểu Trư nuốt Luyện Hỏa Thiềm Thừ, nhìn qua thì có tim đập cùng sinh khí, người khác khó phát hiện nó là nguyên thần hoá thân mà thành hỏa linh, có thể quang minh chính đại theo ở bên cạnh ngươi bảo vệ ngươi, không cần phải né tránh nữa.” Trịnh Quyền nhìn thấy vẻ mặt xoắn xuýt của một người một heo, tâm tình càng thêm tốt, khó được kiên nhẫn khuyên can.
Chu Chu nghĩ nghĩ, cúi đầu nói với tiểu Trư: “Vì ngươi sau này không cần phải lén lút vụng trộm trốn trong túi đựng linh thú, ngươi ngoan ngoãn nuốt đi!”
Bộ dạng của Tiểu Trư hết sức ủy khuất, nhưng rốt cục vẫn phải khuất phục. Nhắm chặt đôi mắt híp, há to mồm, hướng phía quả băng cầu khẽ hấp, quả cầu vỡ vụn, Luyện Hỏa Thiềm Thừ cùng ngọn lửa bị phong ấn trong quả cầu cùng bị hít vào trong bụng Tiểu Trư.
Tiểu Trư thu về lật người dùng sức lăn lộn trong ngực Chu Chu. Phát ra hai tiếng ừ ừ vừa giống như nỉ non thút thít vừa giống như thê lương đáng thương, cả người run run, tựa như cực kỳ khổ sở.
Chu Chu vừa vuốt ve an ủi nó vừa lo lắng nói: “Vật này ở trong bụng Tiểu Trư có thể ảnh hưởng đến luyện đan không? Còn có thể bị Tiểu Trư không cẩn thận phun ra không?”
Trịnh Quyền thấy Tiểu Trư coi như hợp tác. Thử dùng thần thức tra xét rõ ràng một lần thân thể Tiểu Trư, quả nhiên cảm giác không khác linh thú bình thường nữa, không khỏi thở phào một cái nói: “Sẽ không, trừ phi gặp gỡ loại lửa còn mạnh hơn so với nội hỏa của Tiểu Trư. Nếu không Luyện Hỏa Thiềm Thừ này là tuyệt đối sẽ không chịu rời đi. Ta đi gặp Đại sư phụ, ngươi mang theo Tiểu Trư theo ta cùng đi. Để cho tu sĩ Nguyên Anh kỳ chân chính xem qua.”
Vưu Thiên Nhận không nghĩ tới Trịnh Quyền đột nhiên mang Chu Chu cùng tới, đúng lúc hắn cũng có chuyện giao cho thầy trò bọn họ cùng mấy đệ tử khác, liền nói bọn họ ngồi xuống rồi phân phó Phù Nhĩ Đãi đi gọi người.
Thừa lúc chờ đám người kia, Trịnh Quyền chỉ chỉ Tiểu Trư nói với Vưu Thiên Nhận: “Ngươi xem một chút Tiểu Trư có dị thường gì không?”
Vưu Thiên Nhận định thần nhìn lại, thần thức tự nhiên quét qua Tiểu Trư một lần, kinh dị nói: “Sao có thể như thế?”
Trịnh Quyền nhìn vẻ mặt cũng biết Luyên Hỏa Thiềm Thừ trong bụng Tiểu Trư vượt qua kiểm tra rồi, mỉm cười nói: “Ngươi không cần quản, nhớ hứa hẹn lúc trước là được.” Hắn từng lén xin Vưu Thiên Nhận không tiết lộ chuyện Tiểu Trư không phải là Linh Thú.
Vưu Thiên Nhận tức giận quét mắt nhìn hắn một cái, hừ một tiếng coi như là đáp ứng.
Bốn người bọn Doãn Tử Chương đến rất nhanh, Vưu Thiên Nhận để cho Phù Nhĩ Đãi lấy ra thiệp mời kim quang lòe lòe nói: “Hội Đoạn Tiên cốc mười năm một lần ước định tại mười lăm tháng sau cử hành. Đến lúc đó phái Thánh Trí sẽ cử ra ba mươi đệ tử tham gia, Phù Ngọc và vi sư đã thương lượng qua, quyết định vẫn là do Thiền Thượng và U Cốc dẫn đội. Ánh Lục cùng Tử Chương cùng đi thêm hiểu biết…” Vưu Thiên Nhận nói tới đây, do dự nhìn Chu Chu một cái.
Chu Chu chớp chớp mắt. Bỗng nhiên có dự cảm không tốt, Trịnh Quyền sờ sờ râu dài dưới cằm, lạnh nhạt nói: “Có chuyện gì không ngại nói thẳng.”
Vưu Thiên nhận vuốt vuốt mi tâm: “Lần này phái Phách Thiền chủ trì đại hội phái riêng sứ giả đến đây truyền lời, nói là nghe nói ngươi thu được đệ tử đắc ý, hi vọng nàng có thể tham dự lần hội họp này, cùng các đệ tử kiệt xuất thế hệ này kết giao tỷ thí một phen.”
Chu Chu tiến vào phái Thánh Trí trông coi đan phòng đã gần một năm, phương diện cung cấp đan dược cho các đệ tử tăng lên không ngừng, mặc dù phái Thánh Trí từ trước đến giờ khiêm tốn, chưởng môn trưởng lão rất có ăn ý yêu cầu đệ tử ra ngoài lịch lãmkhông được khoe khoang chuyện này, nhưng thường xuyên qua lại, ba phái còn lại cũng nghe đến một chút tiếng gió. Lần này do chủ hội phái Phách Thiền cố ý muốn mời, trong đó mức độ coi trọng đối với Chu Chu không cần nói cũng biết.
Phái Thánh Trí đã có một Trịnh Quyền là Luyện Đan Sư đỉnh lục phẩm, hiện tại lại thêm một thiên tài luyện đan, có thể nào không khiến người ghé mắt? Cố ý chỉ đích danh muốn Chu Chu tham gia, sợ rằng có ý thử dò xét lai lịch của nàng.
Nếu như Chu Chu là đệ tử các trưởng lão khác, Vưu Thiên Nhận không cần thương lượng có thể quyết định nàng tham dự hay không, nhưng Trịnh Quyền chỉ là Khách Tọa Trưởng Lão (trưởng lão khách mời),thân phận hơn người, muốn điều động đệ tử của hắn cũng không đơn giản như vậy.
Thật tâm mà nói, Vưu Thiên Nhận cũng không muốn Chu Chu đi, Chu Chu đối với phái Thánh Trí mà nói, giá trị so với phần lớn tinh anh đệ tử nội môn cao hơn, Trịnh Quyền không chịu dễ dàng xuất thủ luyện đan, nhưng nàng hết sức dễ nói chuyện, đan dược luyện ra số lượng nhiều mà chất lượng cũng tốt, kể từ khi nàng tiếp nhận đan phòng tới nay, phái Thánh Trí chỉ có thiếu tài liệu linh dược nhưng chưa bao giờ thiếu đan dược .
Nếu nàng có tổn thương gì, Vưu Thiên Nhận và Phù Ngọc có thể còn đau lòng hơn cả Trịnh Quyền.
Vưu Thiên Nhận nói chuyện này ngay trước mặt Trịnh Quyền, là nghĩ Trịnh Quyền thoái thác khéo chuyện này cũng không khiến ai phải mất mặt.
Nhưng thật không lường được Trịnh Quyền trả lời chắc chắn hết sức ngoài dự liệu của hắn: “Cũng tốt, nên để cho Chu Chu tới kiến thức một phen.”
Chẳng những Vưu Thiên Nhận, Doãn Tử Chương cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn, ngay cả Chu Chu cũng giật nảy mình, không phải là lúc trước Trịnh Quyền nói ngay cả rời khỏi núi Ứng Bàng cũng không cho Chu Chu đi sao? Làm sao bỗng nhiên dễ dàng đáp ứng để cho nàng đi tham gia Hội Đoạn Tiên cốc?
Đề Thiền Thượng kêu lên đầu tiên: “Nhị sư phụ, Đoạn Tiên cốc kia cũng không giống như Sướng Tiên cốc dưới núi Ứng Bàng của chúng ta, nơi đó yêu thú hung mãnh rất nhiều, hơn nữa còn có những người mấy phái kia đều không phải là cái gì thứ tốt! Chu Chu đi không phải là đưa thêm đồ ăn cho những quái thú kia sao?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]