Tưởng Hữu Đương nhìn qua thì đại khái là một thanh niên khoảngchừng hai mươi tuổi, trời sinh có một đôi lông mày hình cây chổi và mặt như quả mướp đắng, Chu Chu rất có ấn tượng đối với lông màycủa hắn, tu vi của hắn lại vừa vặn là Luyện Khí kỳ tầngbảy, lúc này đã được coi như là một người tương đối khó đốiphó trong tổ.
Nếu như dựa theo ý định ban đầu của Chu chu, thì đi tới cúichào rồi nhận thua là được, cái người Tưởng Hữu Đương này coinhư là lấy được không ít đan dược của nàng, cũng sẽ không làmkhó nàng, nhưng mà bây giờ. . . . .Nàng lại không muốn nhậnthua!
Không phải là vì muốn ở lại phái Thánh Trí, cũng không phảilà vì sợ ném mất mặt mũi của sư phụ, mà đơn giản là vìDoãn Tử Chương đã nhận thua nàng.
Nếu như nàng lại tùy tiện thua bởi người khác, vậy thì chínhlà đem mặt mũi của Doãn Tử Chương vứt xuống mặt đất đi, nàngkhông thèm để ý đến người khác khinh rẻ coi thường nàng như thế nào, nhưng mà nàng không muốn nhìn thấy Doãn Tử Chương chỉ vì chính mình mà bị người khác giễu cợt sau lưng.
Sư phụ cho hai kiện bảo khí hạ phẩm cũng miễn cưỡng có thểđối phó được với tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng sáu, nếu muốn đánh thắng tầng bảy thì còn có thể có chút miễn cưỡng, hơn nữaba tờ bùa của Đại sư huynh, nếu đồng thời ném ra, hẳn là cóthể đi?
Trong lòng Chu Chu âm thầm tính toán, từng bước từng bước đi lên lôi đài.
Bọn người Tô Lăng và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-my/2001271/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.