Chồn trắng là linh thú cấp bậc cực thấp, trừ tốc độ so với bọn chuộtnhắt bình thường nhanh hơn một chút, hình dạng có chút đặc biệt, trêncăn bản tìm không ra những đặc điểm khác, thường ngày ngẫu nhiên có vàiđệ tử sẽ tóm nó để rèn luyện tốc độ làm phép của mình, ngoài ra căn bảnkhông có người nào liếc nó thêm một cái.
Chu Chu nghe câu hỏi của lão giả, hơi tiếc nuối gật đầu. Loại chồntrắng này nàng rõ ràng nhớ được ở bản 《 Linh thảo linh thú bách vị thiên 》đề cập tới, nói là rất thích hợp tu sĩ thủy linh căn ăn vào, Doãn TửChương là băng hệ đơn linh căn chính là từ thủy linh căn biến dị màthành.
Nàng rất muốn mở miệng xin một con chồn trắng về làm cho hắn nếm thửmột chút thành quả, nhưng vị Bùi sư bá này vừa dùng một viên Địch Trầnđan mới đổi lại ba con này, làm sao có thể bỗng dưng cho nàng?
Ngoại môn đệ tử ba tháng mới có thể lĩnh được một viên Địch Trần đan, ở trong mắt bọn họ, viên thuốc này rất trân quý, tương đương, ba conchồn trắng này cũng rất quý.
Một viên Địch Trần đan duy nhất của nàng đang ở chỗ Doãn Tử Chương,nàng cho dù muốn phung phí một lần báo đáp ân huệ hắn cho mượn ngọc bộicũng lấy không ra đan dược.
” Ơ?! Là ngươi! Ngươi tên là Chu Chu có đúng hay không? Đệ tử nhậpthất của Trịnh Quyền sư thúc! ” Bùi sư bá chân mày cau lại, bỗng nhiênkích động chỉ vào Chu Chu hét lớn.
” Dạ, là ta…… Làm sao ngươi biết?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-my/2001177/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.