Cô đã sớm biết, trời giáng họa lớn xuống cho con người, trước tiên phải lao tâm khổ trí, sau đó gân cốt đau nhức, đói chỉ còn da, cơ thể suy sụp. . . . . . Haiz. 
Hạ Lam rất hi vọng chỉ là một giấc mơ, sau khi tỉnh lại khu nhà trên núi Bạch Vân chỉ có cô, mà anh vẫn ở nước Đức, nhưng sau khi cô rửa mặt ra khỏi phòng, nhìn thấy anh ở phòng bếp của cô ăn sáng thì cô biết đây không phải là mơ. 
Cô không bị ảo giác, nếu như cô nhìn thấy anh đứng ở phòng bếp của mình, vậy thì anh thật sự đang ở đây. 
Phòng bếp của cô có cửa sổ quay mặt về hướng đông, lúc thời tiết nắng ráo, buổi sáng phòng bếp luôn tràn đầy ánh mặt trời, giống như giờ phút này, ánh mặt trời tươi đẹp, người đàn ông thảnh thơi, hợp với nụ cười nhẹ, trên bàn ăn màu trắng để cà phê, trứng luộc, bánh mì nướng kiểu Pháp, canh súp lơ, canh cà rốt. . . . . . Ánh sáng, mỹ nam, bữa sáng lành mạnh, hình ảnh đẹp mắt, nhưng, tại sao anh lại ở đây? 
Có lẽ dấu chấm hỏi trên mặt quá rõ ràng, Cao Học Văn chủ động mở miệng, "Bên anh vòi nước không dùng được, cũng không có vật dụng, cho nên sang chỗ em nấu." Vẻ mặt tự nhiên, cùng bộ dáng trốn tránh cô trước kia hoàn toàn khác biệt. 
Được rồi, phòng bếp không có nước quả thực rất khó phát huy công dụng, lý do này có thể chấp nhận được. 
Hạ Lam gật đầu, "Tôi sẽ gọi người đến kiểm tra." 
Vòi nước là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-mot-lan-lua-duoc-ba-xa/194483/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.