Tiêu Qua nhìn Diệp Quan: “Ngươi không cần khen ta, ta không muốn chắn!”
Nói xong, hắn vươn cánh tay phải ra: “Ngươi xem, tay ta bị nứt ra! Đang chảy máu!”
Đột nhiên Diệp Quan mở lòng bàn tay ra, một thanh khí kiếm xuất hiện trong tay hắn, hắn tiện tay vung lên, kiếm quang chợt lóe, tốc độ cực nhanh!
Ánh mắt Tiêu Qua nhất thời sáng lên: “Diệp huynh, ngươi là Kiếm tu!”
Diệp Quan gật đầu: “Kiếm tu! Sức của ngươi rất mạnh, thích hợp đánh chính diện, ta là kiếm tu, tốc độ của ta rất nhanh, thích hợp đánh lén bên cạnh!”
Tiêu Qua im lặng.
Diệp Quan nhìn về phía Tiêu Qua: “Chẳng lẽ ngươi cũng không muốn nhìn xem bên trong là cái gì sao?”
Tiêu Qua im lặng một lát, cắn răng một cái: “Liều mạng!”
Diệp Quan gật đầu: “Ngươi đi gõ cửa!”
Tiêu Qua thấp giọng nói: “Ta chữa thương trước!”
Nói xong, hắn lấy một viên thuốc cỡ ngón tay cái ra rồi nuốt vào, chẳng mấy chốc, vết thương trên cánh tay hắn lại khôi phục với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.
Nhìn thấy một màn này, ánh mắt Diệp Quan nhất thời sáng lên: “Tiêu huynh, đan dược này của ngươi, có nhiều hay không?”
Tiêu Qua do dự một chút, sau đó nói: “Cũng không nhiều lắm!”
Diệp Quan chớp mắt: “Có thể cho ta mượn hai viên được không? Đợi lát nữa có thể phải liều mạng, có đan dược này, phần thắng lớn hơn một chút!”
Tiêu Qua do dự một lúc lâu, sau đó nói: “Được!”
Nói xong, hắn mở lòng bàn tay ra, hai viên thuốc bay tới trước mặt Diệp Quan.
Diệp Quan khẽ gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-huu-nhat-kiem-ban-dich/4176222/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.