Diệp Quan miệng cười toe toét, lập tức gặm ngay một miếng chân gà.
Diệp Nam đột nhiên cười nói: "Lúc trước đệ đứng trên đài Sinh Tử thật sự rất lợi hại, đệ biết không? Rất nhiều tỷ muội của ta đều có ý đồ với đệ đó!"
Diệp Quan lắc đầu cười, hắn lúc đó là đem tính mạng ra đùa giỡn chứ không phải ra vẻ đẹp trai.
Diệp Nam cười và nói: "Chuyện tốt của đệ và Nạp Lan Ca đã phát triển tới đâu rồi? Có chung sống cùng nhau không?"
Gương mặt Diệp Quan tối sầm lại: “Bọn đệ hoàn toàn trong sạch đó!"
Diệp Nam trừng mắt nhìn Diệp Quan một cái: “Cái gì trong sạch với không trong sạch, tiểu tử nhà ngươi nên lớn gan một chút! Ta nói cho đệ biết, khi một cô gái đối diện với nam nhân mình thích thì cô ấy hy vọng rằng người đó sẽ tà dâm một chút, đệ hiểu không hả?"
Diệp Quan nhất thời không nói nên lời.
Thấy Diệp Quan không trả lời câu nào, Diệp Nam lắc đầu cười nói: "Đúng là đầu gỗ chậm tiêu!"
Vừa nói nàng vừa cầm giỏ lên, nói tiếp: "Sau này có thời gian ta sẽ lại nấu chút đồ ăn cho đệ, ta đi đây!"
Diệp Quan nói với theo: "Nam tỷ, tỷ nhớ phải cẩn thận một chút đó!"
Diệp Nam nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan trầm giọng lặp lại lần nữa: "Dù sao cẩn thận một chút vẫn hơn!"
Diệp Nam gật đầu: “Được, ta biết rồi!"
Nói xong cô xách giỏ rời đi! Sắc mặt Diệp Quan âm trầm, hắn đứng dậy trực tiếp đi tìm Phí Bán Thanh.
Không thể đợi mất trâu mới lo làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-huu-nhat-kiem-ban-dich/4176217/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.