Trên đường đi, Diệp Kình nói: “Sư phụ, chúng ta đi đâu đây?”
Một giọng nói già nua vang lên trong đầu Diệp Kình, “Đi Trung Thổ Thần Châu, ở đó có Tam Pháp Ấn!”
Diệp Kình gật đầu, “Vâng!”
Nói xong, hắn nhanh chóng biến mất ở cuối con đường.
…
Diệp Quan vừa đi đến cổng thành đã gặp được Nạp Lan Ca và Phí Bán Thanh.
Nhìn thấy Diệp Quan, Nạp Lan Ca khẽ mỉm cười.
Diệp Quan đi đến trước mặt Phí Bán Thanh, hơi cúi đầu, “Phí đạo sư!”
Phí Bán Thanh gật đầu,”Đi thôi!”
Nói xong, nàng trực tiếp dẫn hai người vào trong mây, sau đó mở lòng bàn ra, từ trong mây hiện ra một chiếc thuyền mây dài mấy chục trượng.
Phí Bán Thanh dẫn hai người họ lên trên thuyền mây, Diệp Quan nhìn xuống phía dưới, lúc này, toàn bộ thành Thái Cổ dường như rất nhỏ bé.
Phí Bán Thanh đột nhiên nói: “Tiểu Quan, thân phận kiếm khách của con vẫn phải giấu diếm!”
Diệp Quan nhìn về phía Phí Bán Thanh, Phí Bán Thanh trầm giọng nói: “Kế thừa kiếm thuật là chuyện rất quan trọng! Đặc biệt là trước đây có một con quái vật bậc đế, nếu bây giờ ngươi để lộ thân phận kiếm khách, người ngoài chắc chắn sẽ cho rằng quái vật bậc đế kia có liên quan đến ngươi, khi đó mọi chuyện sẽ rất rắc rối!”
Diệp Quan gật đầu, “Ta hiểu rồi! Cho nên, sau khi đến học viện, ta sẽ cố gắng làm người khiêm tốn, gắng sức làm việc!”
Phí Bán Thanh nhìn qua Diệp Quan, “Người không tìm người khác ây chuyện, nhưng mà những kẻ khác sẽ có thể đến tìm ngươi gây chuyện!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-huu-nhat-kiem-ban-dich/4176203/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.