Thành Hoang Cổ, Diệp tộc.
"Ta tuyệt đối không đồng ý!"
Trong đại điện nhà họ Diệp, Diệp Khiếu của gia tộc nhà họ Diệp trừng mắt nhìn thiếu niên trước mặt: “Con muốn từ bỏ chức vị thiếu tộc trưởng, ta nói cho con biết, con mau từ bỏ cái ý định đó đi!"
Người thiếu niên kia lộ vẻ chua xót, bất đắc dĩ nói: "Tộc trưởng, hiện giờ con đã mất hết tu vi, thật sự không thích hợp làm thế tử của nhà họ Diệp!"
Diệp Khiếu khẽ thở dài, bất đắc dĩ nói: "Tiểu tử, từ lúc con mười hai tuổi đã giúp gia tộc tranh đoạt linh quặng. Cho tới nay, con đã giúp gia tộc đoạt được ba mươi sáu mỏ linh quặng, ba mươi sáu mỏ đó! Vào thời kỳ hưng thịnh nhất của nhà họ Diệp cũng chỉ có chín mỏ linh quặng, nhưng con đã giành được tận hai mươi bảy mỏ cho nhà họ Diệp chúng ta! Có thể nói, nhà họ Diệp có được ngày hôm nay tất cả là nhờ có con! Tuy rằng bây giờ toàn bộ tu vi của con đã mất hết, nhưng con vẫn là đệ nhất công thần của nhà họ Diệp chúng ta! Lúc này nếu ta hủy bỏ vị trí thế tử của con sẽ làm con cháu trên dưới của nhà họ Diệp thất vọng! Cũng sẽ làm xấu mặt các thế gia khác, người ngoài sẽ nói rằng Diệp tộc ta qua cầu rút ván, nói Diệp Khiếu ta lòng lang dạ sói!”
Thiếu niên thật tình nói: "Tộc trưởng, hiện tại con đã không còn tu vi nữa, con thực sự gánh vác không nổi trọng trách lớn như vậy! Mong tộc trưởng thành toàn cho tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-huu-nhat-kiem-ban-dich/4176173/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.