Bởi vì Hàn Trình Quang rất cẩn thận nên sau đó Hứa Ngôn Tâm ngoại trừ cảm giác mặt sau có chút kỳ quái ra, cung không có bị thương.
Nhưng cho dù như thế, Hàn Trình Quang vẫn ôm Hứa Ngôn Tâm đến phòng tắm, giúp Hứa Ngôn Tâm tẩy rửa thân thể, một lần nữa ôm y về giường, mình cũng nằm ở bên cạnh ôm y, bàn tay nhẹ nhàng xoa xoa eo Hứa Ngôn Tâm.
Hứa Ngôn Tâm tùy ý Hàn Trình Quang làm, cả người đều vùi sâu vào lòng Hàn Trình Quang, hưởng thụ Hàn Trình Quang mát xa.
“Em có đói bụng không? Trong phòng bếp cũng không có gì ăn, anh nấu đỡ ít cháo, đợi đến buổi chiều chúng ta đi mua đồ ăn, buổi tối nấu cho em một bữa hoành tráng.”
Xoa bóp eo cho Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang nhớ lại sau khi trở về ngủ một giấc lại vận động như thế, hai người cũng chưa ăn cái gì, phỏng chừng Hứa Ngôn Tâm đã rất đói bụng.
Hàn Trình Quang nói xong, không thấy Hứa Ngôn Tâm trả lời, cúi đầu nhìn thì thấy Hứa Ngôn Tâm đã tựa vào lòng hắn ngủ tiếp. Nhìn gương mặt say ngủ của Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang nở nụ cười, sau ôm Hứa Ngôn Tâm cũng cùng nhắm mắt lại.
Lần này ngủ một giấc thật sâu, cho đến khi Hàn Trình Quang bị đói tỉnh, tỉnh lại liền lay Hứa Ngôn Tâm còn đang mê mê mụ mụ dậy, Hàn Trình Quang vội vàng đi nấu cơm. Vốn muốn nấu một bữa tiệc ra trò, xem ra hiện tại chỉ có thể nấu đỡ cháo cầm cự mà thôi.
Hàn Trình Quang nấu cháo, cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-dich-than-kinh-benh-ai-nhan-nguoi-yeu-hoang-tuong/988485/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.