《 Đứa trẻ âm 2 》
Tiếng động bên phía Tiêu Vi thu hút sự chú ý của những người khác, lại có không ít người vây quanh cô, trong đó bao gồm trưởng đoàn du lịch tên Bàng Kiếm, cùng với một vài khách vãng lai.
"Sao thế!" Bàng Kiếm là một thanh niên trẻ điển trai có chất giọng trầm.
"Không sao cả." Chung Ngôn xoay tay phải, điện thoại của Tiêu Vi trượt vào ống tay áo y, "Một chút nữa sẽ trả lại điện thoại cho cô."
"Nhưng mà bạn tôi đang gặp nguy hiểm!" Đương nhiên là Tiêu Vi không chịu.
"Mỗi người đều có số mệnh của mình, thôi thì để mọi sự tùy duyên vậy." Chung Ngôn chỉ nói như vậy, sau đó trả lại điện thoại cho cô, rồi y lười biếng ngồi lại bên đống lửa, trông cứ như là bị đống lửa hút hồn. Dường như phát hiện ra được Tiêu Vi vẫn còn đang nhìn mình, y liếc lại, khuôn mặt y nhỏ, môi mỏng nhưng ửng đỏ lên như thoa son, bên tóc mai có cài một đóa hoa giấy, giống như người diễn hí.
Dáng vẻ này dù có nhìn thế nào cũng không giống như người bình thường, thế là Tiêu Vi vội vàng dời mắt đi.
"Được rồi, không sao đâu, mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, giữ sức đi!" Bàng Kiếm sợ hãi, trong lòng rối bời, xung quanh đây nhiều người như vậy, nếu loạn lên thì rất khó dẫn dắt. Mọi người nghe thấy trưởng đoàn nói vậy thì mới tản ra, quay trở về chỗ mình quanh đống lửa, mà đầu óc Tiêu Vi đã rối như tơ vò, điện thoại của cô cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-cot-luan-hoi/3328145/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.