Editor: Melodysoyani
Sau đó hơn nửa năm nữa lại trôi qua, anh họ cũng không còn quản chuyện này, chú cũng luôn lảm nhảm với cô, hỏi cô rốt cuộc đến lúc nào thì người đàn ông kia mới bày tỏ.
Là muốn bày tỏ cái gì? Ban đầu cũng đã nói rõ ràng hết rồi, hiện tại lại đi chèn ép anh cho một danh phận, không khỏi quá vô sỉ. Nhưng cô lại không thể thẳng thắng với anh họ được, bọn họ sẽ đánh chết cô.
Thế cho nên về sau cô cảm thấy rất có lỗi với Dư Quán Chỉ, mỗi lần không tránh khỏi việc chạm trán giữa đôi bên, anh đều bị mấy anh em trong nhà xem thường, vốn là có thái độ thân thiện lại khách khí, nhưng càng về sau sắc mặt càng không được hòa nhã.
Có lẽ trong lòng Dư Quán Chỉ cũng có chút cân nhắc, luôn cố gắng biểu hiện nhẫn nhục chịu đựng, cũng không giải thích gì giúp bản thân.
Một ngày này, trước lúc Dư Quán Chỉ tan việc, đi đến trong tiệm tìm cô, khi đó vừa lúc có khách, cô liền bàn giao lại công việc: "Dữu Dữu sắp tan học rồi, việc hôm nay coi như xong rồi, anh đến lớp học năng khiếu đón con bé trước đi."
Anh gật đầu, nói lại với cô: "Hôm nay đóng cửa sớm sao? Muốn ra ngoài ăn à."
"Ừa. Đúng rồi, trên đường về không được mua đồ ăn vặt cho con bé, gần đây nó hơi mập lên rồi, lúc nào cũng không ăn bữa ăn chính, như vậy rất không tốt cho sức khỏe, anh đừng cưng chìu nó thế nữa!"
"...... Được rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-ba-tinh-yeu/2443891/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.