Hôm nay sau khi huấn luyện chấm dứt, Từ Táp nói cho Lý Xuất Vân mình phải về thăm nhà, cậu tự lo cơm chiều cho mình.
Từ mẫu vừa thấy đứa con, liền nén giận hắn gần đây như thế nào vẫn chưa trở về.
Thiệu Hiểu Mạn truyền một ánh mắt cho anh trai, ý bảo hắn ngoan ngoãn nghe huấn.
Ăn cơm xong, cả nhà ngồi trên ghế so pha tán gẫu.
Từ mẫu hỏi: “A Táp, người bạn kia của con, tiểu Vân, gần đây có khỏe không?”
Từ Táp sửng sốt một chút, lúc này mới đáp: “Rất tốt.”
“Có thời gian thì mời cậu ấy đến nhà chơi.”
“Nga.”
Từ mẫu tiếc nuối nói: “Thật là đứa nhỏ tốt a, đáng tiếc cùng tiểu Mạn của chúng ta không có duyên phận. Ngươi làm anh trai gì a…” Nói xong, lại nhìnThiệu Hiểu Mạn.
Thiệu Hiểu Mạn trộm đối với Từ Táp giả mặt quỷ, cúi đầu cười trộm.
Thừa dịp Từ mẫu không ở bên, Thiệu Hiểu Mạn lặng lẽ hỏi Từ Táp: “Anh, anh cùng tiểu Vân ở chung tốt chứ?”
“Ân, tốt lắm.”
Nhìn chiếc nhẫn trong tay trái Từ Táp, Thiệu Hiểu Mạn hướng hắn bĩu môi.”Này, mẹ đã nghi rồi, bà xem báo thấy cái gì đó, liền hỏi em, em đã thay anh nói qua loa cho qua rồi. Bất quá việc này sớm hay muộn gì cũng phải nói rõ với mẹ, anh phải chuẩn bị trước.”
“Cùng mẹ nói cái gì?”
“Em nói anh chạy theo môđen nên mới đeo, mẹ nghe xong cũng không nói gì.”
Từ Táp nghĩ nghĩ.”Ngô, việc này phải chờ một thời gian nữa nói với mẹ thì tốt hơn.”
Thiệu Hiểu Mạn cười nói: “Yên tâm, mẹ thích tiểu Vân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-ai-tru-tinh-lo-he-liet-phong-canh-ngoai-cua-so/1318332/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.