Đem chuyện thuê phòng nói cho Từ Táp, Thiệu Hiểu Mạn lại nói cho hắn biết, hai người cùng ở dưới một mái hiên, phải nhường nhịn lẫn nhau.
Từ Táp cười nói: “Anh đây còn không biết sao? Ở ký túc xá nhiều năm như vậy.”
“Anh, anh tính khi nào mới dọn qua đó?”
“Thứ năm hả, hảo, em lập tức thông báo cho bên kia.”
Từ Táp lại hỏi: “Đúng rồi, tiền thuê nhà tính như thế nào?”
“Đều là bằng hữu, người ta không có nói anh lại chỉ ở một thời gian ngắn. Sau khi dọn qua ở thì anh hãy hỏi chủ thuê nhà, nếu người ta không cần tiền, thì chờ đến lúc chúng ta dọn ra rồi tạ ơn cũng không muộn.”
Tối thứ ba, Lý Xuất Vân được ông tổng của trang web mời ăn cơm, địa điểm là đại khách sạn Tân Minh Châu số một số hai ở TP. Hương Đảo.
Việc này đối với kẻ yêu ăn như Lý Xuất Vân mà nói là thiên đại chuyện tốt, cậu cũng không sửa soạn quần áo liền đi luôn.
Trong phòng, Lưu Đại Đông nói với Lý Xuất Vân: “Cậu mặc quần áo này, chắc chắn sẽ bị đuổi ra ngoài.”
Lý Xuất Vân một bên cùng con cua “Kháng chiến “, một bên không quên cùng Lưu Đại Đông đấu võ mồm: “Dựa vào cái gì nha, dựa vào cái gì đuổi tôi đi ra ngoài, tôi là khách hàng, là thượng đế.”
Lưu Đại Đông thổi phù một tiếng, vui vẻ, “Thì vào đức hạnh này của cậu, chứ sao?”
“Hừ, cậu cứ nói đi nói đi, không ăn, thì tôi ăn hết.”
“Ăn đi ăn đi, tên ham ăn này. Hắc! Tôi thật không hiểu, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-ai-tru-tinh-lo-he-liet-phong-canh-ngoai-cua-so/1318319/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.