Ngày hôm sau đi làm, Phương Triển Nhan bắt đầu đắn đo xem có nên đến thỉnh giáo Lâm Sir một chút hay không.
Đương nhiên không thể mạnh bạo với Tiểu Ngôn, phải làm thế nào mới có thể hai bên cùng vừa lòng, ăn luôn tiểu tử kia?
Cáo già mà đưa ra chủ ý, khẳng định là không thể nghe toàn bộ, nhưng vẫn có thể tham khảo.
Đang nghĩ ngợi, Phương Triển Nhan thấy Âu Dương kiểm sát trưởng hướng bên này đi tới.
Thân hình cao lớn, khí chất lạnh như băng, có một loại cảm giác tồn tại mãnh liệt mà người khác không thể bỏ qua.
Dung mạo tuấn lãng phi phàm, biểu tình lạnh lùng nghiêm cẩn, khuôn mặt với những đường cong kiên nghị, đôi mắt đen rất sắc, cảm giác chỉ dùng ánh mắt có thể cắt thân thể, người này có phải từ trước đến giờ chưa bao giờ cười không?
Phương Triển Nhan thầm nghĩ, không biểu tình cũng tốt, ít có nếp nhăn. “Cao Sir, Âu Dương kiểm sát trưởng, xin chào.”
“Lâm Sir đâu?”
“Ông ấy sang bên tổ giám định, một chút nữa sẽ về.”
“Được. Chúng tôi chờ vậy.”
Thấy Âu Dương kiểm sát trưởng ngồi xuống, mấy đặc công lặng lẽ tiến đến gần nhau, nói nhỏ.
“Ông ấy lại tới nữa.”
“Điều hòa mở lớn quá, lạnh muốn chết.”
“Hì hì, không biết lão cáo già có biểu tình như thế nào? Lần trước ở văn phòng chưa nhìn thấy.”
“Âu Dương kiểm sát trưởng cũng rất đẹp trai.”
“Đẹp trai đông chết người.”
Âu Dương kiểm sát trưởng ngồi ở ghế, tư thế của quân nhân bình thường đoan chính, giống như nhận ra bị người khác đàm luận, hắn quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-ai-tru-tinh-lo-he-liet-bo-8-han-la-ke-nhat-gan/1318274/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.