Sau khi vết thương được cắt chỉ, Hứa Chính trở về nhà.
Bởi vì thân thể chưa hoàn toàn hồi phục nên Hứa Chính chưa thể lập tức bắt đầu công tác, vì thế hắn xin nghỉ phép, ở nhà nghỉ ngơi một thời gian.
Vốn tưởng rằng Hứa Chính sẽ cố gắng tĩnh dưỡng tốt một chút, kết quả Giang Dật Lãng phát hiện hắn đúng là không chịu nhàn rỗi, dọc sách rất nhiều, sau đó lại chạy tới khu làm từ thiện để giúp đỡ.
“Thân thể anh còn chưa khỏe hẳn, không nên cật lực tham gia vào những chuyện này.” Giang Dật Lãng không phản đối, chỉ là y cảm thấy rất đau lòng.
“Không sao, đã cắt chỉ rồi, anh không có làm những công việc nặng nhọc mà.” Hứa Chính vuốt gáy, cười cười nhìn Giang Dật Lãng.
“Muốn giúp người ta thì cũng phải chờ thân thể của mình khỏe hẳn rồi tính sau. Hiện tại anh ở nhà nghỉ ngơi cho em!” Giang Dật Lãng hạ chỉ.
Hứa Chính cũng không biết phải làm như thế nào, đành phải ngoan ngoãn ở lại trong nhà.
Khó có được thời gian rảnh rỗi như thế này, Hứa Chính tới Bắc Vệ thăm bà Giang. Hỏi thăm xong, hắn lại thuê công ty vệ sinh tới dọn dẹp một lượt, đổi mới máy nước cũng dây điện, lắp đặt bộ phận bảo vệ vào nguồn điện, đổi đồ gia dụng cũ, mua một số đồ điện mới.
Giang Dật Lãng tới Bắc Vệ liền phát hiện chỗ ở của mẹ rực rỡ hẳn lên, tiếp theo, y lại cùng mẹ đi mua rèm cửa mới cùng một số đồ dùng khác.
Bà Giang sống một mình đã lâu, khi rảnh rỗi sẽ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-ai-tru-tinh-lo-he-liet-bo-4-chuyen-chuc-dich-xung-ho/1318514/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.